Editor: Cà Chua
Hãy ủng hộ mình tại wattpad cachuajoojoo nhé.
Chúc mọi người một ngày tốt lành!!!
- -----------------------------
Bạc Tư Yến mắt đen híp lại, ánh mắt đảo qua tay Phó Đình Xuyên, đáy mắt mang hàn khí chợt lóe lên.
Lần đầu tiên hắn cảm thấy bàn tay của ai đó chướng mắt như vậy.
“Yến Thiếu, em nhớ được anh đã nói một câu nói.”
Khúc Yên nhìn Bạc Tư Yến, mắt hạnh kiều diễm hiện lên sự bướng bỉnh, “Anh nói, em ly hôn hay không có liên quan gì tới anh.”
“Nguyên lai em nhớ kỹ cái này.” Bạc Tư Yến bỗng nhiên nhếch môi cười.
Nguyên lai vẫn chờ trả thù hắn.
“Ân, em nhớ được rất rõ ràng.”
Khúc Yên ngước mắt nhìn hắn, biểu thị không phục, “Em chỉ muốn xem, đến cùng là cùng anh có liên quan hay không.”
Nàng nói xong liền quay người.
Không chút lưu tình đem Bạc Tư Yến nhốt ở ngoài cửa.
......
Trong phòng chỉ còn lại Khúc Yên cùng Phó Đình Xuyên.
Khúc Yên trên thân còn khoác âu phục người đàn ông.
Phó Đình Xuyên đưa tay thay nàng cởi xuống âu phục, không vui nói: “Muộn như vậy, em đã đi đâu?”
Khúc Yên không quá muốn phản ứng với hắn, miễn cưỡng nói: “Đây là vấn đề anh có tư cách quan tâm sao?”
“Tại chúng chưa chính thức ly hôn, em vẫn là Phó thái thái.
Nếu như em làm ra chuyện có hại danh tiếng sẽ bôi nhọ Phó gia!”
“A......!Anh quan tâm cái này?”
Khúc Yên lười biếng nhìn hắn một cái, mất hết cả hứng, đi đến trên ghế sa lon ngồi xuống.
Nàng bị trói lại một đoạn thời gian, có chút mệt mỏi.
“Y phục của em......”
Phó Đình Xuyên phát hiện cổ áo của nàng xé rách, thoạt nhìn như là bị người cứng rắn xé, sắc mặt đột biến, “Em và Yến Thiếu?”
“Phó Đình Xuyên.” Khúc Yên thở dài, “xin anh đừng loạn não bổ.
Y phục của tôi là bị bọn cướp xé rách, Yến Thiếu đã cứu tôi.”
“Bọn cướp? Em bị bắt cóc?!” Phó Đình Xuyên chấn kinh.
“Miệng anh từng nói tôi là Phó thái thái, vậy mà ngay cả tôi bị người bắt cóc chuyện lớn như vậy, anh cũng không biết.
Anh quan tâm tới tôi sao?”
Khúc Yên một câu cuối cùng, là thay nguyên chủ hỏi.
Nguyên chủ một mực thương tâm không cam lòng, nàng hiền lành nghe lời làm một thê tử nên làm tất cả mọi chuyện.
Dâng lên một lòng ngưỡng mộ thực tình, thế nhưng là vì cái gì hắn cho tới bây giờ đều không nhìn thấy, không cảm giác được?
“Anh......” Phó Đình Xuyên trì trệ, trả lời không được.
Hắn chính xác cho tới bây giờ cũng không có quan tâm tới nàng.
Hắn không cam lòng hôn nhân của mình bị coi như đám hỏi thẻ đánh bạc, không cam lòng chính mình mãi