Editor: Nhan
Sau chuyện Khúc Sương Sương bị bắt, Khúc Yên liền nghiêm túc ôn tập để thi đại học.
Nàng cuối tuần có rảnh sẽ chạy tới bệnh viện thăm Dung Trì.
Dung Trì thương thế rất nặng, không rời giường, xác định không đuổi kịp thi đại học.
Tâm ý của hắn rất kiên quyết, hắn không học lại, muốn đi lập nghiệp.
Khúc Yên không tiếp tục khuyên, bởi vì nàng biết, hắn nhất định sẽ thành công.
Hắn sẽ trở thành nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp.
Ngày công bố điểm thi đại học, Khúc Yên gọi trợ thủ hệ thống Tiểu Thất--
“Tiểu Thất, nhiệm vụ của ta hẳn là hoàn thành rồi?” Nàng có chút hoang mang, “Lục Cảnh Diệu, anh Dạ Đình, Dung Trì, cũng đã biết chân tướng.
Công lao thuộc về nguyên chủ đều đã lấy lại.
Vì cái gì hệ thống còn không nhắc nhở ta tiến độ hoàn thành nhiệm vụ?”
“Thật xin lỗi, kí chủ, ngươi e rằng tạm thời không thể rời đi thế giới này.” Tiểu Thất đúng sự thật nói, “Linh hồn nguyên chủ không muốn trở về, nàng thà đầu thai chuyển thế, cũng không muốn trở lại thân thể của mình.”
“A? Vì cái gì?” Khúc Yên giật mình.
Rõ ràng nằm chắc nhân sinh, nguyên chủ cũng không cần sao?
“Nguyên chủ nói, đây hết thảy đều là ngươi thay nàng đoạt lại, cũng không thuộc về nàng.
Nếu như là chính nàng sống sót, nàng sớm đã bị Khúc Sương Sương bức đến nhảy lầu tự sát.
Cho nên, nàng hy vọng ngươi tốt nhất hưởng thụ hồi báo ngươi nên có, một điều kiện duy nhất chính là thay thế nàng hiếu thuận cha mẹ.”
“......”
Khúc Yên bó tay rồi.
Nàng căn bản cũng không có dự định ở thế giới này lâu.
“Vậy nhiệm vụ xem như thành công, vẫn bị thất bại?” Nàng hỏi.
“Dựa theo tâm nguyện nguyên chủ, ngươi nhận sự báo ân của 3 lão đại, nhiệm vụ thành công.
Đến lúc đó ngươi liền có thể rời thế giới này.”
Khúc Yên không phản bác được.
Nàng cho tới bây giờ chưa từng nghe qua nhiệm vụ buồn cười như vậy.
Chỉ cần hưởng thụ liền xong việc?
Thực sự là hài hước.
*
Mặc kệ Khúc Yên chửi bậy như thế nào, nàng vẫn phải ở lại thế giới này.
Nàng thành tích thi tốt nghiệp trung học không tệ, thi đậu Đại học A của thành phố.
Lục Cảnh Diệu vậy mà thật sự tuân thủ hứa hẹn, cùng nàng học cùng một trường đại học.
“Cậu xác định không suy nghĩ một chút?” Khúc Yên rất bất đắc dĩ, “Cậu đứng đầu kì thi đại học, sao muốn từ chối trường đại học xếp thứ nhất thứ hai, tới đại học A?”
“Vì cậu.” Lục Cảnh Diệu rất cố chấp.
Hắn là người nói là làm, lúc trước là hắn hồ đồ, trả ơn sai người.
Sau này hắn nhất định sẽ đối tốt với Khúc Yên.
“Không sao......” Khúc Yên không có cách khuyên hắn.
Ngược lại học bá ở đâu đều là học bá, Lục Cảnh Diệu về sau nghiên cứu phát minh người máy trí năng, cái này cùng việc ở nơi nào đọc sách quan hệ không lớn, hắn là thiên tài phương diện này, tự chủ lập nghiệp.
Kỳ thực cùng Dung Trì có điểm giống, chỉ bất quá một người là đứa trẻ chịu khổ chăm chỉ làm việc quyết tâm phấn đấu, một người là mọt sách cắm đầu nghiên cứu.
Dung Trì nằm viện hơn 3 tháng, giờ xuất viện, mang theo em trai đi đế đô.
“Tôi