Editor: Nhan
“Những sự tình kia để cho cậu hiểu lầm sao?” Khúc Yên thốt ra.
Nàng nói xong, bỗng nhiên cảm giác lời này có chút cặn bã.
Nàng kỳ thực không phải ý tứ này.
Nàng nguyện ý lần lượt tới gần hắn, lần lượt đi xem hắn, đương nhiên là bởi vì cảm giác chân thật của nội tâm -- muốn đến gặp hắn.
Bằng không, nàng vì sao không đi gặp Lục Cảnh Diệu?
Vì cái gì chỉ muốn thấy hắn?
“Đúng vậy, tôi thiếu chút nữa thì hiểu lầm.” Dung Trì khom người cúi đầu, đem trán tựa trên trán nàng, hai người khoảng cách rất gần, hô hấp giao hòa.
Hắn tiếng nói rất nhạt, lại dị thường nghiêm túc, “Nhưng bây giờ, tôi mặc kệ trong lòng cậu thích ai, tôi sẽ không thả cậu ra.
Tôi sẽ để cho cậu chậm rãi quên đi người kia, để cho cậu chậm rãi thích tôi.”
Hơi thở của hắn rất nóng, đáy mắt tràn đầy quyết tâm kiên trì.
Tâm Khúc Yên run lên, nhẹ giọng hỏi: “Cậu đã nói nhiều lần, nếu như tớ trêu chọc cậu, cậu sẽ không thả tớ rời đi.
Vạn nhất......!tớ phải rời đi, vậy làm sao bây giờ?”
“Tôi sẽ đem cậu tìm trở về, vô luận chân trời góc biển.” Hắn trả lời rất kiên định.
“Nếu như......” Khúc Yên nhỏ giọng nói, “Nếu như tớ chết?”
“Tôi chờ cậu đầu thai chuyển thế.”
“Nếu như tớ bỗng nhiên mất tích?”
“Tôi sẽ tìm cậu, chờ cậu, thẳng đến một ngày tôi tắt thở.”
Hắn mỗi một câu trả lời cũng không mảy may do dự.
Khúc Yên có chút không dám tin tưởng: “Nhưng chúng ta vẫn chưa tới 20 tuổi, năm tháng còn rất dài, sao cậu xác định về sau cậu sẽ không gặp phải cô gái khác, so với tớ càng xinh đẹp ưu tú hơn, mà cậu sẽ thích kiểu con gái như thế?”
“Khúc Yên.” Hắn bỗng nhiên buông nàng ra, gò má đẹp trai mang theo chút thanh lãnh, nhẹ giọng nói, “Tôi yêu một người sẽ yêu bao lâu, tôi rõ ràng hơn cậu.
Thời gian sẽ chứng minh hết thảy.”
Khúc Yên nhìn hắn, không nhận lời.
Có lẽ, thời gian sẽ chứng minh hết thảy, nhưng nàng không có thời gian.
Nhiệm vụ của nàng đã đến hồi cuối, nếu như lấn vào sâu chỉ có thể tổn thương lẫn nhau.
“Nếu không muốn ăn cơm, tôi đưa cậu trở về trước.” Dung Trì thông minh bực nào, thấy nàng trầm mặc lập tức liền cảm nhận được nàng đang lùi bước cùng kháng cự.
Hắn không tiếp tục nói, chỉ dắt tay nàng không buông.
Lời nói và hứa hẹn, có khi không thể để cho người ta tin tưởng.
Hắn sẽ dùng hành động thực tế chứng minh cho