Editor: Nhan
“Không nên đối với em quá tốt?” Dung Trì nhíu mày, đây là yêu cầu kỳ quái gì?
“Đúng vậy.” Khúc Yên khẳng định gật đầu, “Để cho em đối tốt với anh một chút, anh cũng không cần quá sủng em.
Anh lập nghiệp vội vàng cũng đừng lãng phí thời gian để ý đến em, ngày mai em đi mua thức ăn nấu cơm cho anh, anh dành chút thời gian trở về ăn cơm tối là được.”
“Em nói linh tinh gì vậy?” Dung Trì nhéo nhéo chóp mũi cô, trêu chọc cô, “Nào có bạn trai nào mặc kệ bạn gái?”
“Nhưng mà......!Anh nghe em đi.” Khúc Yên ôm chặt hắn, ở trong ngực hắn mềm giọng nũng nịu, “Anh để cho em mua thức ăn nấu cơm chăm sóc anh, để cho em đối tốt với anh.
Em muốn như thế.”
Dung Trì nhẹ nhàng thở dài, hôn tóc cô một cái: “Được, đồ ngốc.”
Nhưng hắn sao có thể nhịn không đối tốt với cô đây?
Cô đáng yêu như vậy.
“Vậy em đi ngủ a.” Khúc Yên liếc qua cửa phòng Dung Vân Tu, có chút ngượng ngùng, “Anh nhanh vào phòng em trai anh nghỉ ngơi, đừng để hắn hiểu lầm chúng ta làm cái gì không nên làm.”
“A Tu trưởng thành sớm biết chuyện, em không cần lo lắng.” Dung Trì thấy khuôn mặt nhỏ của cô hơi phiếm hồng, nhịn không được nhéo nhéo, cúi đầu hôn một cái, “Em xác định không để anh và em ở cùng một phòng? Đây là phòng của anh mà.”
“Xác định! Em vô cùng chắc chắn!” Khúc Yên vội vàng đẩy hắn ra, “Anh thành thật một chút, em ngủ sẽ khóa trái cửa phòng!”
“Quên nói cho em là khóa cửa hỏng, em khóa trái không được.” Dung Trì lý cực khí thế thẳng thắn nói.
“......” Khúc Yên xấu hổ, “Anh sẽ không phải nửa đêm lén lút chuồn vào?”
“Thật ra anh rất muốn.
Nếu như em không muốn anh làm như vậy thì bồi thường một ít trước đi.” Ngón tay thon dài của hắn chạm nhẹ trên môi, ý tứ rất rõ ràng.
“Anh quá xấu rồi!” Khúc Yên tức giận nhưng đáy mắt lại không giấu được ngọt ngào.
Cô lại lén nhìn cửa phòng Dung Vân Tu, đi cà nhắc nhanh chóng hôn lên môi Dung Trì một cái.
“Phần thưởng này không hợp cách.” Dung Trì giữ chặt cô lại không để cô né ra, “Anh làm mẫu một lần, lần sau em sẽ biết nên làm như thế nào.”
Hắn cúi đầu