Editor: Nhan
Beta: Panpanni01
"Dáng dấp cũng được?" Mục Hàn không khỏi nhíu mày.
Có phải cô có hiểu lầm gì đó đối với khái niệm đẹp xấu hay không?
Chẳng lẽ là bởi vì trong núi lớn lên không thấy bóng người, không hiểu rõ thế tục bên ngoài?
"Ít nhất là tốt hơn nhiều so với dung mạo vốn có của ta.
" Khúc Yên mười phần khẳng định nói.
Điểm ấy cô rất chắc chắn.
Trong mắt của nam chính, Tam công chúa tuy đẹp nhưng cũng xấu xí dữ tợn như như rắn độc.
"Nếu như vậy, ta cũng không tiện ép buộc.
" Mục Hàn đổi chủ đề, "Nhưng nếu ngươi thật sự muốn quy hàng ta, sao không lấy diện mạo thực để xuất hiện, thể hiện rõ thành ý?"
"Vậy được rồi, chờ chúng ta ra khỏi ngọn núi này, ta rửa mặt cho huynh nhìn.
" Khúc Yên nói láo mắt cũng không chớp.
Cô cũng đã học được thuật dịch dung, thay một bộ dạng khác cũng không thành vấn đề.
Ngược lại, không thể là dáng vẻ Tam công chúa.
"Rửa mắt mong chờ.
" Mục Hàn nhìn ánh mắt giảo hoạt của cô, trong lòng hiểu rõ, cô nương này trong miệng không có vài câu nói thật!
Nhưng sự thật là cô cũng không có ác ý.
Với võ công của cô, muốn lấy tính mạng của hắn cũng không khó.
Cô muốn hại hắn, chỉ cần đi nha phủ Bắc triều lớn tiếng tuyên bố thân phận của hắn.
Xem ra cô còn có trù tính lớn hơn, ví dụ như vị trí hoàng hậu mà chính miệng cô đã nói tới, hay là dã tâm khác lớn hơn nữa.
"Tên thật của ngươi là gì?" Trong đầu Mục Hàn nhanh chóng phân tích thế cục lợi và hại một lần, quyết định tạm thời không cùng cô trở mặt, nhẹ giọng hỏi.
"Ta tên! ! " Khúc Yên nghiêng đầu một chút, đem vấn đề giao cho hắn, "Sư phụ ta không đặt tên cho ta, gọi ta là nha đầu.
Không bằng huynh lấy cho ta một cái?"
Mục Hàn đương nhiên nhìn ra được, cô cũng không muốn nói thật.
Hắn không để ý vấn đề này, thuận miệng hỏi: "Ngươi thích chữ gì?"
Khúc Yên nghĩ nghĩ, trả lời: "Ta thích chữ Bảo.
"
Mục Hàn trầm ngâm chốc lát, nói: "Bảo, trân quý.
Gọi ngươi là Nguyên Bảo được không?"
Khúc Yên: "! ! "
Hắn cố ý chỉnh cô a!
"Không thích?" Mục Hàn hơi nhướng mày, thấy cô thở phì phì chu môi, mắt đen lướt qua ý cười nhạt nhẽo, "Gọi là Bảo Châu? Châu tròn ngọc sáng, lấy ý nghĩa trân quý thì như thế nào?"
"Huynh mới châu tròn ngọc sáng.
" Khúc Yên vô cùng bất mãn, phất phất