Editor: Nhan
Beta: Panpanni01
"Vừa rồi trong sơn động, chúng ta đã phát sinh chuyện gì?" Mục Hàn đột nhiên hỏi.
Khúc Yên quay người đi ra bên ngoài rừng: "Ta không muốn nói chuyện phiếm ở cái nơi thi thể khắp nơi này.
"
Hai người rời khỏi cánh rừng này, tiếp tục trèo đèo lội suối.
Sắc trời dần dần sáng lên.
Một đường đi nhanh, rất nhanh đã đến mặt khác Thanh Bách sơn.
Dưới núi dần dần có thể thấy được dân cư, ruộng lúa nông phòng, khói bếp lượn lờ.
Khúc Yên nửa đường ăn vụng lương khô trong không gian, lúc này ngửi được mùi cơm chín nhà nông, bụng lại đói.
"Chúng ta tăng tốc độ đi bộ, lên trên trấn tìm khách điếm rửa mặt ăn cơm đi!" Khúc Yên đối với địa hình rất quen thuộc.
Ở đây đã ra khỏi kinh thành, không cần dùng thông quan văn điệp.
Tiểu trấn gần nhất tên là trấn Thất Tuyền, bởi vì cách kinh thành khá gần, thông thương thuận tiện, chỗ tuy nhỏ nhưng cũng rất phồn hoa.
Khúc Yên phòng đoán chỗ cần đến của Mục Hàn lần này chính là trấn Thất Tuyền.
Sau khi hắn bị bắt làm tù binh đã mất liên lạc cùng tất cả ám vệ bộ hạ cũ, đám người phân tán tứ phía.
Trước đây không lâu mới có một ám vệ tâm phúc tìm được hắn.
Hắn muốn tập trung những bộ hạ cũ lại, địa điểm được lựa chọn là tiểu trấn này.
Chỉ là cô đoán chuyện trọng yếu như vậy, hắn chắc chắn sẽ không để cho cô biết.
Cô tìm khách điếm vui chơi giải trí là được.
"Cái này đi!" Đi tới trấn Thất Tuyền, Khúc Yên mua hai bộ quần áo bên đường, thấy phía trước chính là một khách điếm, vui vẻ nói, "Ta đã ngửi thấy mùi thơm gà nướng!"
"Cô nương thích ăn thịt?" Mục Hàn thuận miệng hỏi.
Hắn một đường trầm mặc, trong lòng mang theo rất nhiều chuyện.
Một bên hắn gánh vác nhiệm vụ phục quốc quan trọng, cần trù tính rất nhiều chuyện.
Một bên khác! ! Hắn còn không biết đêm qua trong sơn động đến cùng xảy ra chuyện gì.
Cô giống như không muốn nhắc tới.
"Có người không thích ăn thịt sao?" Khúc Yên cười tủm tỉm bước vào khách điếm, nói với chưởng quỹ, "Lấy hai gian phòng hảo hạng, cho chút đồ ăn ngon lên.
"
Cô lấy ra một thỏi bạc ròng, hào sảng đặt ở trên quầy.
"Dạ dạ dạ~, lập tức an bài cho khách quan!" Chưởng quỹ thấy cô ra tay hào phóng, lập tức đem khuôn mặt tươi cười chào đón.
Mục Hàn ở cô đằng sau cô nhìn, trong lòng có mấy phần nghi hoặc.
Trong ngực cô rốt cuộc có bao nhiêu thứ?
Đêm qua là bánh quế, bánh nướng nửa đường cho hắn ăn, kim sang dược thoa ngoài da,