Mạt thế ập đến, đồng thời, giữa dòng nhân loại cũng xuất hiện những con người đặc biệt sở hữu những khả năng đặc biệt...
Đó là dị năng giả.
Nguyên tố dị năng được chia làm nhiều hệ.
Hoả, thủy, lôi, mộc.
Đó là bốn nguyên tố thuộc về tự nhiên.
Còn có các dị năng đặc biệt khác.
Như, dị năng tinh thần, dị năng không gian hay dị năng hoá thú.
Nói chung, sinh tồn thời mạt thế, kẻ nào có dị năng trong người, khắc tự xưng danh là cường giả.
Mà những kẻ thấp cổ bé họng, hơn chỉ có thể mặc định là sẽ phải chịu thiệt thòi.
Mỗi dị năng giả, sẽ mang trong mình sức mạnh của một nguyên tố nào đó.
May mắn, thì sẽ có song hệ.
Nữ chủ của cái bộ tiểu thuyết này chính là cái dạng may mắn đó đi.
Lâm Mộng Nhã không chỉ sở hữu combo song hệ công kích thủy và hoả, lại còn được vận khí Thiên Đạo quấn thân, cái gì của cổ cũng hơn người.
Chưa đủ, lại thêm vòng cổ không gian to như cái sân vận động, muốn chứa gì thì chứa.
Rồi yêu đương các thứ các thứ cùng Tang thi vương.
Chà, cô nàng này kiếp trước ăn quả đắng, kiếp này bèn được nghịch tập rồi.
Nhưng nữ chủ nghịch tập thì kệ mẹ nữ chủ.
Mạng sống của Bạch Lạp Sa còn quan trọng hơn thế nè.
Nãy, sau khi tiếp thu kí ức xong, bé Sa đã rất tức giận, từ tức giận, tâm trạng cô liền chuyển sang hứng trí bừng bừng, hai tay siết chặt thành nắm đấm.
Ánh mắt bốc hoả đầy kiên quyết.
Cô đã có mục tiêu của mình ở vị diện này rồi.
Đó là gì?
Đem Bạch cẩu, tiễn lên đoạn đầu đài chứ sao!
Nha, cô sống mấy kiếp, còn chưa thấy qua hạng người ti tiện mạt rệp thế!
Nhân vật phản diện mà bị bé Sa đập chết, nam chủ vui, nữ chủ cũng vui, nhà nhà đều vui.
Đó, đối với ý chí muốn đem boss phản diện lăn lộn thành bã, Bạch Lạp Sa vô cùng cao hứng...
Cô là đang vì dân trừ hại...
Thiên Đạo đáng ra nên cảm ơn cô một tiếng a!
Bạch cẩu, đợi lão tử mài dao, sẽ mau mau xông tới "yêu thương" ngươi!
Trong đầu nghĩ về tương lai hành hạ boss cẩu.
Bụng dạ không khỏi âm thầm cười đầy hắc ám dạ xoa.
Song ngoài mặt, bé Sa chỉ lặng im ngắm nghía quả táo vàng sáng chói trước mặt, cô khẽ nheo mắt.
"Đây là táo vàng, sao méo mó thế? Trông chẳng giống quả táo vườn Địa Đàng gì cả!"
[...!] (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻
Lão oán giận: [ Này nhá, nhóc có biết ta tốn bao tài nguyên để nuôi dưỡng lên một quả táo không hả? Xấu xí thì có sao chứ, đẹp quá sợ nhóc không có nuốt nổi đâu! ]
"Chà..." Bạch Lạp Sa thản nhiên đem táo vàng kim quang lấp lánh phát hào quang chói loá cắn một miếng.
Hương vị so với táo thường không có gì khác biệt.
Chỉ là cảm giác ăn nó trang trọng hơn thôi...
Nhai rộp rộp miếng táo, lại cắn thêm miếng nữa, Bạch Lạp Sa nói: "Đợi đi, nếu có thể quay về tôi sẽ cho cụ xem vườn Địa Đàng của tôi.
Táo trong đó đảm bảo khiến cụ say đắm luôn."
Thần Đèn vẫn chưa hết giận, lão bất mãn vểnh râu.
Nhưng trong lòng lại dâng lên niềm khao khát thòm thèm...
Táo trong vườn Địa Đàng...
Có rất nhiều sự tích xoay quanh câu chuyện trái táo vàng đó...
Nổi tiếng nhất vẫn là (*)"Sự phán xét của Paris".
[ Thần thoại ghi là thật sao? ]
"Cái gì thật?" Gặm gần xong quả táo, Bạch Lạp Sa nhướng mày.
[ Quả táo vàng được trao cho Aphrodite đó! ]
"Hả..." Bạch Lạp Sa suy tư một lúc, mới vỡ lẽ ra...
Cụ Ấm Nước là đang nhắc tới sự tích quả táo vàng bất hòa đi?
"Không phải." Ăn xong táo vàng thần, thân thể của Bé Sa mắt thường có thể thấy rằng nó đang khoẻ mạnh dần dần.
Không còn đuối sức như trước nữa, cô bèn đứng thẳng dậy, hai tay phủi phủi mông.
Miệng vẫn không quên giải thích.
"Năm đó ta còn nhỏ, người sở hữu vườn Địa Đàng là (*)Cha.
Chà, đúng là có một nữ nhân tên Eris đã chạy đến xin Cha một quả táo vàng.
Cha đã cho nàng ta."
[ Sau đó mọi chuyện diễn ra y hệt trong