Biết Lý Uyển Linh muốn kích thích lửa giận của mình, Tô Hòa cũng không nổi giận, chỉ lạnh lùng nhìn Lý Uyển Linh.
Lý Uyển Linh bị nhìn như vậy, nhất thời cổ họng như bị bóp lại, bà ta há miệng, lời kế tiếp cũng không thể nói ra được.
"Bà đi lên trước đi, đừng làm phiền ở đây." Tần Tranh Vanh không nhịn được đuổi Lý Uyển Linh đi.
Lý Uyển Linh cũng tự giác không làm phiền nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn lên lầu.
Đến khi không ai nhìn thấy nữa, Lý Uyển Linh mới hung hăng cắn răng một cái, len lén đi lên sân thượng gọi điện cho Tần Trăn Trăn.
Tần Trăn Trăn là miếng thịt trên người bà ta, bị thương khắp người còn chạy ra ngoài, Lý Uyển Linh cũng rất đau lòng.
-
Tô Hòa dĩ nhiên là không đau lòng rồi, nếu là cô động thủ, cô nhất định phải tổn thương Tần Trăn Trăn thật mạnh mẽ.
Mình đã làm chuyện xấu, cũng đừng trách người khác lòng dạ độc ác.
Xuy, mới đánh có một chút đã biến thành bộ dạng như vậy, thật không thú vị.
Tô Hòa nhân cơ hội làm "người thương tâm", thành công trở lại Tần gia.
Thật ra giá trị con người nguyên chủ bây giờ cũng không rẻ, danh nghĩa cũng là nhà giàu xe sang, thẻ ngân hàng cũng không hề thiếu tiền.
Những thứ này đều do nguyên chủ liều mình cố gắng kiếm được, so với Tần Trăn Trăn vô dụng ngu ngốc kia, đều là con nhà giàu thế nhưng lại không cùng đẳng cấp.
Chuyện gì nguyên chủ cũng có thể làm, có thể tự nuôi sống bản thân, vậy tại sao lại phải đem giang sơn tốt đẹp của mình chắp hai tay dâng lên cho kẻ khác?
Nguyên chủ khinh thường Tần Trăn Trăn tranh gia sản, là bởi vì cô đối với Tần Trăn Trăn hết sức thất vọng.
Tô Hòa cũng không có nhiều yêu hận tình thù như vậy, cô chỉ không muốn "kẻ thù" thoải mái mà thôi, Tần gia nhất định không thể dâng cho Tần Trăn Trăn.
Muốn đấu với cô cũng có thể, chỉ cần có bản lĩnh!
Tần Trăn Trăn ở Tần thị là một giám đốc, sở dĩ cô ta câu dẫn Mộ Liên cũng không phải vì tiền, vì Tần Trăn Trăn căn bản không thiếu tiền.
Cô ta vừa ý Mộ Liên, một là muốn cướp đồ của Tần Dung, là tật xấu bỉ ổi mà người thường không thể hiểu được, của mình ăn không ngon, phải là đồ cướp được thì ăn mới thấy thơm.
Thứ hai là bởi vì Mộ Liên có thể trợ giúp Tần Trăn Trăn ở phương diện làm ăn, chức Tổng giám đốc này của cô ta cũng không phải dựa vào bản thân, toàn nhờ vào cha mà thăng chức.
Mục đích đầu tiên của Tô Hòa chính là vị trí Tổng
giám đốc!
Tần gia không có ai, Tần Trăn Trăn dựa vào cha không thành vấn đề.
Nhưng mà bây giờ có người rồi, dĩ nhiên vạn vật đấu nhau, đều chọn ưu tú nhất.
- Bỏ nhà ra đi mấy ngày nay, cuộc sống của Tần Trăn Trăn cũng không tốt, bởi vì Tần Tranh Vanh trong cơn tức giận đã chặn hết thẻ của cô ta.
Cũng may Lý Uyển Linh dùng tiền đề dành của mình để tiếp tế cô ta, Tần Trăn Trăn mới không sa sút.
Chuyện của Tần Trăn Trăn và Mộ Liên đã được bàn tán khắp xã hội thượng lưu.
Lịch sử tiểu tam của Lý Uyển Linh, cùng với chuyện của đứa con riêng Tần Trăn Trăn lại bắt đầu bị mọi người vui vẻ bàn tán.
Tần Trăn Trăn biết bên ngoài đồn đại vô cùng khó nghe, tất cả mọi người đều mắng cô ta vô sỉ, hồ ly tinh, câu dẫn chồng của chị mình, một chút ranh giới đạo đức cũng không có.
Nhà giàu mặc dù nhiều tai tiếng, nuôi tình nhân bên ngoài đều là chuyện bình thường, nhưng mọi người vẫn vô cùng kiêng kỵ chuyện đâm sau lưng, quay lưng liền bị bàn tán.
Dẫu sao cũng không ai muốn người nằm bên gối mình bị khuê mật của mình câu dẫn, cho nên chuyện này của Tần Trăn Trăn cực kỳ không có đạo đức, cũng không trách người khác chế giễu cô ta da mặt dày.
Bên ngoài một mảnh nói bóng nói gió, hơn nữa bây giờ trên người bị thương, Tần Trăn Trăn chỉ có thể biết điều mà đợi ở khách sạn.
Tần Trăn Trăn bây giờ nghĩ tới Tần Dung liền hận đến hàm răng cũng nhột, cô ta trở thành như vậy đều do Tần Dung ban tặng.
Chẳng qua là Tần Trăn Trăn không hiểu, Tần Dung làm sao lấy được đoạn video đó.
Video chỉ có Tần Trăn Trăn có, điện thoại di động của cô ta ngày hôm đó lúc nào cũng ở trong người cô ta, Tần Dung làm sao có thể có được video đó chứ?
Chẳng lẽ Tần Dung luôn luôn theo dõi cô ta? Ý nghĩ này khiến cho sau lưng Tần Trăn Trăn nhất thời phát rét.