Thấy không khí giữa hai chị em tràn ngập mùi thuốc súng, giám đốc công ty chi nhánh không ai dám nói gì, nhìn chằm chằm màn hình không chớp mắt, muốn nhìn rõ biểu tình của đại Tần tổng lúc này.
Tô Hòa không có bất kỳ biểu tình nào, cô bình tĩnh nói với nữ thư ký, "Cô ra ngoài trước đi."
Nữ thư ký thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi ra ngoài, bởi vì Tần Trăn Trăn đứng chắn ở cửa, cô cũng không dám đóng cửa lại.
"Có chuyện gì lát nữa nói, tôi đang họp." Tô Hòa lãnh đạm liếc Tần Trăn Trăn, giọng nói bình tĩnh lạnh nhạt, không hề có gì không ổn.
Nhưng đối với Tần Trăn Trăn lại là vô cùng không ổn, nghe giọng điệu như cấp trên ra lệnh cho nhân viên của Tô Hòa, trong lòng cô ta liền căm tức.
Hôm nay từ sáng tới trưa Tần Trăn Trăn đã nghe người khác nói quá nhiều, nói đại Tần tổng đã lập ra quy định mới, đại Tần tổng khiến cho tiểu Tần tổng ngài ra sao, ra sao, đại Tần tổng...
Chỉ mới hai tháng cô chưa tới công ty, khi nào lại trở thành thiên hạ của Tần Dung? Ai cho phép?
"Đang họp không rảnh? Coi thường tôi không hiểu, chưa từng làm qua Tổng giám đốc Tần thị hả?" Tần Trăn Trăn đem hóa đơn thanh toán ném lên bàn làm việc của Tô Hòa.
"Chị có ý gì?" Tần Trăn Trăn sắc mặt âm trầm nhìn Tô Hòa, "Những thứ này đều là hóa đơn công tác khi tôi còn làm Tổng giám đốc, cô dựa vào cái gì bảo kế toán nhảy ra bắt tôi tự móc tiền túi?"
"Là ba cho tôi quay lại công ty đó! Tôi cũng biết chị ghen tỵ với tôi, cho nên mới cố ý gây khó dễ cho tôi."
Tần Trăn Trăn cười lạnh một tiếng, ánh mắt cô ta mang theo khiêu khích, "Loại người âm hiểm giống như cô, thích đâm sau lưng người khác, khó trách ba từ nhỏ đã không thích..."
Không đợi Tần Trăn Trăn nói xong, Tô Hòa đã dùng ngón tay gõ nhẹ lên bàn một cái, cô cắt đứt Tần Trăn Trăn đang lải nhải không ngừng.
"Trưởng phòng Tần, tôi mong cô chú ý hoàn cảnh công việc, chỗ này là công ty, không phải nhà trẻ, há mồm ngậm miệng đều dựa vào cha mẹ." Âm thanh Tô Hòa trầm thấp, không mang theo một tia cảm xúc nào.
Nghe lời này của Tô Hòa, đôi mắt của Tần Trăn Trăn bỗng nhiên nổi lên lệ khí.
Giám đốc công ty trong video kia, cũng không nhịn được bật cười.
Mọi người đều là người
lớn, cho dù là không cùng ý kiến với người khác, cũng sẽ không lôi cha mẹ ra như như vậy.
Cho dù là chị em ruột, nhưng ở công ty lại nói chuyện ai được cha mẹ yêu thương, quả thật có chút low (thấp).
Tô Hòa không để ý tới sắc mặt của Tần Trăn Trăn, tiếp tục nói, "Nếu trưởng phòng Tần trước kia từng làm Tổng giám đốc, nên biết công ty chúng ta trước giờ có tiêu chuẩn lộ phí công tác, cô cảm thấy cô cầm tiền công ty ra vào những chỗ xa hoa là đúng?"
"Nếu tôi đã ngồi vào ghế Tổng giám đốc, tôi cũng nên có trách nhiệm vì mọi người quản tốt mỗi phân tiền ở từng cửa."
"Nếu cô không biết tiêu chuẩn lộ phí công tác, đi hỏi phòng nhân lực đi, để biết là tôi không khó dễ cô, mà dựa vào quy định trật tự của công ty, sau đó đem tiền bù vào, để kế toán giúp cô báo cho tôi là được."
Tô Hòa tỉnh táo hờ hững nhìn Tần Trăn Trăn một cái, "Còn chuyện gì khác?"
Tô Hòa giơ tay nhấc chân đều mang điệu bộ quả quyết của cấp trên, dù là giọng bình tĩnh không chút phập phồng, khiến người khác đều muốn phục tùng.
Khí độ của cô ấy hoàn toàn nghiền ép Tần Trăn Trăn.
Giám đốc công ty chi nhánh thấy Tần Trăn Trăn da đầu tê dại, dù bọn họ không có ở đó, cũng có thể cảm nhận được khí thế đó của Tô Hòa.
Với trí tuệ của Tần Trăn Trăn, cho dù cô ta có mọc thêm một cái đầu, cũng không phải đối thủ của đại Tần tổng.
"Nếu không còn chuyện gì, thì bây giờ ra khỏi phòng làm việc của tôi, cô đã làm chậm của tôi bảy phút, không chỉ là bảy phút của tôi, mà còn có thời gian của các vị ở đây, chuyện này tôi không muốn nhìn thấy lần thứ hai."
Tô Hòa nhìn Tần Trăn Trăn, chân mày cô mang theo lãnh ý, để cho sau gáy người nào đó phát rét.