Thấy ngoài cửa có thêm người, lớp Lưu Tử Luân càng thêm xôn xao. Một cậu bạn ghé vai Lưu Tử Luân đang chậm rãi thu dọn sách vở, cười trêu chọc: "Ê này! Ngoài cửa có thêm hai mỹ nhân đến đón cậu kìa!"
Lưu Tử Luân trừng mắt với cậu bạn kia một cái, ngẩng đầu nhìn ra cửa, thấy rõ bóng dáng của Hạ Y cùng Ái Lạc.
Cậu ấy đến đợi mình?
Ánh mắt Lưu Tử Luân xẹt qua một tia sáng. Tốc độ thu dọn gia tăng nhanh hơn, chưa đến một phút liền xong. Anh vác cặp, bước nhanh ra cửa.
Anh thấy kì lạ, từ sau khi cùng Ái Lạc trở lại làm bạn, anh chưa từng cảm thấy phấn khích như lúc này.
Giống như là... bộ dạng một cậu nhóc thấp thỏm trông mẹ mua đồ chơi về cho mình, và khi thấy mẹ đứng ngoài cửa, không chút do dự cười tươi chạy ào tới. Loại cảm giác thực ấm áp cùng vui vẻ.
Mà người khiến anh cảm thấy như vậy, lại chính là cô bạn mới quen ngày hôm trước, Hạ Y.
"Tiểu Lạc, mình hình như còn mấy bộ thiết kế chưa làm xong nữa, cậu về trước đi." Hạ Y lạnh mặt phất tay, đổi hướng quay lại lớp học. Cô kỳ thực ban nãy quên bén mất vụ này, giờ sực nhớ lại liền phải làm, mà sẵn tiện còn tạo được chút ngược nữa nha.
"A! Ừ... Ừ nhỉ, vậy cậu đi..." Ái Lạc thấy Hạ Y xoay người liền phản ứng, nhớ ra cô dạo này còn bận thiết kế, nên cũng không cản lại, thở dài ngao ngán, nhìn nhìn Lưu Tử Luân một cái rồi hừ mũi đi về.
Lưu Tử Luân đang phấn khởi bước nhanh ra cửa, thấy Hạ Y không thèm để ý