Hạ Y ăn uống từ tốn, nuốt chậm nha kĩ, cũng vì thế mà khi ăn rất nghiêm túc. Nhìn cái miệng nhóp nhép như con sóc nhỏ, Hạ Tử Luân cư nhiên cảm thấy đáng yêu.
[Tinh! Độ hảo cảm của mục tiêu đối với kí chỉ +5! Độ hảo cảm hiện tại là 50!]
Ừm, độ hảo cảm cứ tăng từng chút từng chút thế này. Cô nên bắt đầu công cuộc cưa cẩm rồi nhỉ?
Hạ Y vừa nhai vừa nghĩ, lát sau gật gù cười cười, ngồi ăn cho no rồi xin lên phòng nghỉ trước, sẵn tiện làm một giấc đến chiều.
Ngủ dậy rồi thì lập tức cầm điện thoại tìm Hạ Tử Luân gửi tin nhắn.
\-\-\-Tiểu Y Nhi: Anh yêu\, bây giờ có rảnh không?
\-\-\-Tử Luân: Không rảnh\! \- Bên kia trả lời dứt khoát tuyệt tình\.
\-\-\-Tiểu Y Nhi: Làm gì?
\-\-\-Tử Luân: Đi mua đồ cùng bạn gái\.
\-\-\-Tiểu Y Nhi: \.\.\.Ừ\. \- Sau đó một mực không nhắn gì nữa\.
Hạ Tử Luân hơi nhíu mày, nói sao nhỉ, tin nhắn của Hạ Y trông như nghe ra một chút tủi thân. Tay anh vô thức vội vàng nhắn lại.
\-\-\-Tử Luân: Muốn đi đâu à?
\-\-\-Tiểu Y Nhi: Không có\, chỉ là nhớ anh yêu nên nhắn hỏi thăm thôi\.
Đáng lẽ lúc này Hạ Tử Luân nên bắt bẻ cách gọi anh của Hạ Y, nhưng anh lại không làm vậy.
\-\-\-Tử Luân: Em buồn à? \- Nhắn xong lại cảm thấy hối hận\, chẳng hiểu vì sao mình lại hỏi cô một câu như vậy\.
Hạ Y bên này nhoẻn miệng cười, bắt đầu có tiến triển.
\-\-\-Tiểu Y Nhi: Không biết\. \- Sau đó liền offline\.
Hạ Tử Luân nhìn tin nhắn cô gửi đến ngơ ngẩn một chút, đến khi một giọng nữ vang lên bên cạnh.
"Anh yêu ~~ Sao mà không đoái hoài gì đến người ta hết vậy? Người ta rất là buồn