Cũng có mấy cái nam sinh gan lớn dự định trước chế phục, nhưng lại phân biệt bị cắn mấy miệng, bọn họ thở hổn hển, phát hiện nữ giáo viên vốn bị cắn giật giật, tròng mắt trắng bệch nhìn sang, sau đó bắt đầu nhúc nhích.
Các học sinh bị cắn mấy miếng cũng bắt đầu cảm giác được thân thể không thích hợp.
2 lớp còn lại học sinh lúc này mới ẩn ẩn ý thức được chuyện không thích hợp, ngay tại lúc đó, bên ngoài cũng truyền tới rất nhiều tiếng thét chói tai.
Bọn họ sững sờ, vội vàng chạy ra ngoài.
Nào biết được nhìn thấy, chính là một bọn người ở giữa địa ngục.
Chỉ thấy tất cả các lớp đều lộn xộn, nhiều mấy người không bình thường đang bổ nhào cắn xé, tròng mắt trắng bệch, sắc mặt xanh xanh trắng trắng.
"ahihi."
Tất cả mọi người bắt đầu đào mệnh, Trầm Mộc Bạch cũng theo đám người kém chút bị chen thành một khối bánh, thật vất vả trốn tới, nào biết được thật nhiều người hướng phương hướng cửa trường học chạy tới.
Cô có chút tỉnh táo lại, bắt đầu quay đầu chạy trở về.
Lớp 2 mấy nữ sinh thấy thế, "Cậu ấy điên rồi sao?"
"Bản thân muốn chết."
Tìm được chỗ ở ký túc xá của nguyên chủ, thừa dịp bên kia Zombie còn không có chú ý tới mình, Trầm Mộc Bạch tranh thủ thời gian mở cửa đi vào, sau đó đóng lại.
Cô thở hổn hển mấy cái, đối lên với nữ sinh thần sắc kinh ngạc.
Trầm Mộc Bạch cũng không phải muốn chết, mà là hiện tại ra khỏi trường học coi như không bị Zombie cắn chết đoán chừng cũng bị giết chết, hơn nữa bên ngoài bây giờ cũng lộn xộn, phương pháp tốt nhất vẫn là lưu tại nơi này.
"Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?" Khương Ngọc khục một tiếng nói.
Vốn không kỳ vọng Đại tiểu thư này sẽ trả lời, nào biết được đối phương mở miệng, "Zombie."
Khương Ngọc giật mình nói, "Zombie."
Trầm Mộc Bạch gật đầu, "Đúng, bên ngoài bây giờ cũng là Zombie, chúng ta không thể đi ra ngoài."
Khương Ngọc không thể tin nhìn cô, Khương Ngọc phát bệnh mới xin phép nghỉ trở về ký túc xá, không khỏi hoài nghi tính chân thực của chuyện này, "Tôi đi ra xem một chút."
Trầm Mộc Bạch nhìn Khương Ngọc một cái, "Cậu nếu là không sợ bị
cắn liền ra ngoài đi."
Khương Ngọc thấy thiếu nữ thần sắc không giống giả mạo, do dự một chút, vẫn là không có xuống giường.
"Mở cửa, mở cửa! Cứu lấy chúng tôi!" Bên ngoài truyền đến tiếng kêu kinh hô cùng gõ cửa.
Nghe được thanh âm quen thuộc, Trầm Mộc Bạch nắm chặt đồ lau nhà để bên cạnh, đồng thời dùng cái tay còn lại kéo cửa phòng ra.
Hai nữ sinh song song chen vào, đồng thời phân phó nói, "Nhanh, nhanh đóng lại."
Tại sau khi cửa chính bành đóng lại, các nữ sinh chậm thở ra một hơi, Vương Tuyết thấy rõ người trước mặt, rất là giật mình nói, "Thế nào lại là cậu?"
Trầm Mộc Bạch khẽ nâng cái cằm lên, "Tại sao không thể là tôi."
Vương Tuyết mím môi, hừ lạnh một tiếng.
Cô ta ghét nhất chính là Tạ Miên Miên cái bộ dáng không đem người khác để vào mắ này t.
Trầm Mộc Bạch cũng không để ý, cô không phải thánh mẫu, nhưng cái này tốt xấu là hai cái sinh mệnh.
Cùng Vương Tuyết cùng một chỗ là chị em tốt của cô ta, gọi Lâm Ương, hai người chưa tỉnh hồn ngồi ở trên giường, "Thật là đáng sợ, quả thực thật là đáng sợ, làm sao sẽ phát sinh loại chuyện này."
"Thực sự là Zombie trong phim ảnh." Vương Tuyết khóc lên, "Làm sao bây giờ, hiện tại chúng ta phải làm sao."
Trầm Mộc Bạch không để ý các nữ sinh, tại rương hành lý cùng trên giường của nguyên chủ lục soát lên.
Tìm được sô cô la còn có thịt bò khô.
Mấy người còn lại thấy thế, hiển nhiên cũng hiểu tầm quan trọng của đồ ăn, cũng riêng phần mình lục soát.
Nhưng đến cùng vẫn là có hạn, huống hồ đây là không biết tình huống, có thể chống đến hai ba ngày hay không lại là cái ẩn số.
Khương Ngọc mấy nữ sinh dự định gọi điện thoại về, nào biết được sửng sốt không thể gọi thông.
Mấy người nản lòng thoái chí.