Linh Ưu ngơ ngác nhìn ánh trăng ở trên đỉnh đầu, trăng sáng vằng vặc, rừng sâu âm u. Thi thoảng đâu đó trong rừng còn vang lên tiếng sói tru lên.
Linh Ưu “...” Má! Lại ra tới cái vùng rừng thiêng nước độc này!!!
Có chừng có mực, vừa vừa phải phải thôi chớ!!
Một trận gió lạnh thổi qua, Linh Ưu tự ôm lấy bản thân mà run lẩy bẩy mấy cái. Cô nhìn quay mấy cái để xác định phương hướng một chút, cuối cùng cũng xác định được hướng được đi nhờ vào chòm sao Bắc Đẩu.
Đến lúc cô xuống tới chân núi thì cũng đã hơn nữa đêm rồi. Cũng không thể nào đi cổng chính để vào phủ được nữa nên cô đành phải leo tường để vào trong.
Trong phủ lúc này tối om như mực, nhưng cũng may là có ánh trăng nên Linh Ưu cũng có thể dễ dàng đi tới cung của mình.
Trước đây thì hơi khó vì thân hình của cô quá mập, nhưng bây giờ ốm lại rồi thì cũng nhanh nhẹn và dễ trốn hơn. Nhanh chóng lách qua mấy tên thị vệ liền, đi tới phòng của cô. Nhẹ nhàng mở cửa sổ phòng ra phi vào rồi lộn mèo mấy vòng, hoàn hảo đột nhập vào trong phòng mà không bị ai phát hiện.
“Đường đường là một vương phi mà lại đi chơi về trễ đến như vậy thì còn ra thể thống gì?”
Linh Ưu “...” Ô siệt!!!
Cùng lúc này thì cây đèn trong phòng cũng được thắp lên, cô cũng nhìn rõ mọi thứ ở trong phòng. Lê Thanh đang ngồi bên cạnh cái bàn cực kỳ không vui nhìn cô. Biểu cảm của hắn bây giờ thật không khác nào oán phụ chờ chồng đi trêu hoa ghẹo nguyệt về.
“Trễ vậy rồi mà ngươi vẫn còn chưa ngủ sao? Lại còn để đèn đóm tối om như vậy.” Linh Ưu bình tĩnh đứng dậy, phủi phủi bụi vốn không hề có trên người xuống mà hỏi.
“Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta.” Lê Thanh nhíu mày nhìn cô.
“Không giả mù nữa?” Linh Ưu đi tới cái tủ áo quần trong phòng mở ra. Cô muốn đi tắm một chút, đi từ trên núi về tới đây cũng mệt muốn chết người rồi.
“Bớt đánh trống lảng đi! Đi đâu bây giờ mới về!?!” Lê Thanh lúc này thì tức giận thật rồi, hắn đẩy xe lăn đến bên cạnh túm lấy tay của cô.
“Ta đi làm việc riêng của ta.” Linh Ưu rút tay ra khỏi tay của hắn, muốn đi vào trong phòng tắm.
“Sao trên người ngươi lại có mùi hương liệu? Ngươi đã đi đâu? Hay là việc riêng của ngơi là đi tới thanh lâu chơi hả?!?”
Linh Ưu “...” Cái loại thiết lập quần què gì đây!!!
Thiết lập oán phụ chờ chồng à!
Không muốn!
Cô muốn cái thể loại mềm mềm đáng yêu cơ!
“Không cẩn thận nên dính phải.” Linh Ưu nói rồi nhanh chóng chạy vào trong phòng tắm, nước trong này thì luôn luôn có. Nhưng mà đương nhiên chỉ là nước lạnh, còn nếu muốn tắm nước nóng thì phải cho người chuẩn bị. Trễ như thế này rồi nên cô cũng không muốn phải chờ đợi thêm thời gian nấu nước nữa.
“Lạnh!!!” Cô vừa mới chọc chân vào trong bồn nước thì lập tức rùng mình một cái.
Cô đứng yên nhìn cái thùng nước trước mặt, đấu tranh tâm lý một hồi