Mau Xuyên: Hệ Thống Muốn Ta Làm Phản

Một ngàn dặm dưới đáy biển (13)


trước sau

Lúc đầu chỉ bị đâm sầm một cái nhẹ, sau đó thì Linh Ưu nhanh chóng ổn định được con tàu, bắt đầu tiến về phía Theta.

Giữa đường thì con quái vật kia đột nhiên phát sáng rồi biến mất.

Linh Ưu cũng không muốn để ý tới nó cho lắm.

Nhưng mà hệ thống lại để ý, suốt đoạn đường còn lại cứ ôm lấy cổ của cô mà càm rà càm ràm.

[Ký chủ à, cô thấy chưa? Làm người thì không nên quá nhân từ, cô nhìn đi, quay qua quay lại nó liền cong đít lên mà chạy mất dép. Rồi lỡ nó kéo bè kéo cánh tới thì sao?]

[Ôi, cô đừng có bày ra vẻ mặt đó có được không? Tôi đây là đang muốn tốt cho cô thôi mà.]

[Cô đừng nghĩ là có thể kéo ngược lại nên mới chủ quan như vậy, kéo ngược nhiều thì sẽ không tốt cho cô đâu.]

[Chúng ta đang đi trên con đường đến đỉnh cao thế giới, hy sinh một chút cũng đâu có sao đâu.]

[Cô…]

"..."

Xin hỏi đổi hệ thống ở đâu và có cần mang theo giấy tờ gì không?

Nơi khiếu nại ở đâu? Trải nghiệm này quá kém!!!

Tít tít ------------

Cái đèn nhỏ trên bản đồ liên tục nhấp nháy, báo hiệu sắp đến nơi.

Còn khoảng 500 mét nữa.

Đi thêm khoảng 300 mét nữa, đột nhiên từng trận địa chấn liền kéo tới khiến con tàu rung lắc dữ dội.

Hệ thống vội vàng ôm chặt lấy Linh Ưu hơn, ngay cả hai chân cũng vòng qua ghế ôm chặt lấy cô người cô.

Mẹ nó!

Dọa chết bản hệ thống!

Sau đó thì đột nhiên phát hiện ra có chút không đúng.

Mấy thứ này đâu có ảnh hưởng đến anh?

Anh bám vào cô làm gì?

Nghĩ như vậy hệ thống liền nhanh chóng thả cô ra không ôm nữa.

Mà Linh Ưu thì tiếp tục tập trung ổn định thân tàu, không có thời gian mà chú ý tới hệ thống.

Chỉ có khóe miệng của cô bất giác cong lên một chút.

Cô ổn định lại con tàu, nhanh chóng hạ nó xuống một vùng đất khá trống ở gần đó.

Ở đây có thể nhìn thấy khu Theta tối đen ở đằng trước, gần như chỉ có thể nhìn thấy một giải kiến trúc rộng lớn mù mịt, cùng với những tia sáng yếu ớt.

Mà những cơn sóng ngầm địa chấn kia cũng xuất phát từ hướng bên đó.

Linh Ưu nheo mắt nhìn kiến trúc đằng xa.

Khu Theta rộng lớn là thế nhưng lúc này, nó lại đang bị một con quái vật đang bám lấy.

Một con quái vật tương tự như con bạch tuộc, nhưng lại lớn hơn rất nhiều lần.

Từng cái xúc tu của nó bấu lấy các dãy hành lang của khu Theta, cái đầu to hình bầu dục khổng lồ, đôi mắt to lớn đỏ rực sáng quắt đang láo liên nhìn quanh, cái miệng rộng vẫn luôn ngoác ra.

Mà thi thoảng nó lại ré lên một tiếng, dường như tần số âm thanh nó dùng rất cao nên cô không thể nghe thấy được, nhưng

mà tai vẫn sẽ cảm thấy hơi đau, và nước xung quanh sẽ bắt đầu xao động mạnh mẽ.

Vậy là đã rõ, không có cơn địa chấn nào cả, mà chỉ đơn giản là con bạch tuộc tinh kia tạo ra sóng ngầm.

Nhìn tình hình này thì ngu lắm mới trực tiếp lái tàu xông thẳng vào.

Linh Ưu nhanh chóng đi mặc lại bộ đồ bảo hộ mà lúc đầu khi cô vào tàu đã cởi ra, sau đó mới rời khỏi con tàu.

Vừa đi ra ngoài thì một cơn sóng ngầm liền đánh tới, nếu không phải là cô nhanh trí nằm xuống ôm lấy rặng san hô trước mặt thì cô đã trôi theo dòng nước luôn rồi.

[Ký chủ, cô nhìn nhìn tôi nè!!!]

Linh Ưu vừa nhìn qua thì liền thấy hệ thống đang vui sướng tung tăng trong sóng biển.

"..."

[Ha ha ha ha ha, vui lắm đó! Cô thử đi! Ôi, quên mất, cô đâu có làm được như tôi đâu!]

"..."

Linh Ưu không thèm chú ý tới hệ thống nữa, kiên nhẫn chờ đợi từng cơn sóng ngầm lao qua.

Sau khi đợt sóng này đi qua rồi, thì cô nhanh chóng lao tới rặng san hô tiếp theo.

Lê lết mãi thì mới mò được hơn một trăm mét.

Cô bám vào rặng san hô trước mặt mà thở dốc.

Ngay lúc này thì dường như là con bạch tuộc phát hiện ra cô, nó hướng về phía cô mà rú lên một tiếng.

Ngay sau đó là sóng ngầm mãnh liệt cuồn cuộn vọt về phía cô.

Cụm san hô mà cô đang nắm không chịu được mà bị vỡ ra, ngay sau đó thì cả cô và cả cụm san hô cũng bị hất ra.

Ngay lúc mà cô nghĩ là toang rồi thì tay của cô đột nhiên bị túm lại, sau đó thì một luồng ánh sáng đột nhiên lóe lên.

Đến khi ánh sáng kia hoàn toàn biến mất thì Linh Ưu mới mở mắt ra.

Lúc này thì cô mới phát hiện ra là mình đang ở trong một căn phòng có chút quen thuộc với những cái khoang thủy tinh nằm nối lại với nhau.

"???"

[Cô không sai chứ?] Mà lúc này thì hệ thống cũng đã xuất hiện bên cạnh cô.

"Là anh dịch chuyển tôi tới đây à?" Linh Ưu mờ mịt hỏi.

Hệ thống nghe thấy như vậy thì liền vô tội đưa hai tay ra trước mặt vô tội nhìn cô.

Ngao ---------

Ngay lúc cô và hệ thống đang ngơ ngác nhìn nhau thì một tiếng ngao nho nhỏ vang lên.

Cô và hệ thống đồng thời nhìn về phía phát ra âm thanh.

Ở trong một góc của căn phòng, con quái vật đáng thương nào đó đang ngồi thu lu trong góc.

Nó nhìn cô bằng loại ánh mắt đầy ai oán, cả người đều run lên.

Hu hu.

Nhân lọi ngu xuẩn này ai cũng đều ác độc hết.

"..."




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện