Bác sĩ Thẩm nhìn chằm chằm Linh Ưu, nụ cười trên môi có chút rạn nứt.
“Không phải trước đó đều muốn cho tôi bay màu sao? Bây giờ lại muốn hợp tác với tôi, các người nói xem, các người đang có âm mưu gì?” Linh Ưu tiếp tục hất mặt mà hỏi.
“Không giấu gì Vũ tiểu thư. Quả thật phải có cô thì mới có thể tìm được đường đi đúng. Nhưng mà chỉ có chúng tôi thì cô mới có thể biết cách để mà tìm đường. Vậy, cô sẽ hợp tác chứ?” Bác sĩ Thẩm lại tiếp tục nở nụ cười.
“Hợp tác chứ?” Hàng Duật Khanh ở bên cạnh cũng đẩy đẩy kính mà hỏi theo.
“Nói như vậy thì có nghĩa là tôi có kỹ năng đó chỉ là không biết cách dùng thôi đúng không?” Linh Ưu một mặt đầy vẻ học hỏi mà hỏi lại.
“Đúng vậy.” Bác sĩ Thẩm tưởng cô đồng ý, nụ cười trên mặt lại càng sâu hơn.
“Ồ, vậy tôi tự mò.” Linh Ưu nói xong thì liền kéo Hạ Tích Thần đi lần hai.
Không phải chỉ là cách dùng thôi sao?
Người già đầy kinh nghiệm như cô có gì mà không làm được!
Hệ thống! Dùng thế nào?
[Không phải cô vừa nói là cô không gì không làm được sao?] Hệ thống khinh bỉ liếc nhìn cô một cái.
Ồ, vậy thì chuyện này tôi m không được, anh giúp tôi đi.
[Vô liêm sỉ!]
Không cần nhấn mạnh vào sự thật.
[...]
Linh Ưu hơi liếc nhìn về đằng sau thì phát hiện ra lúc này ba người kia đang đi theo cô ở đằng sau.
“Tích Thần, cắt đuôi bọn họ đi.” Linh Ưu buông cánh tay của Hạ tích Thần ra, chuyển sang nắm tay của anh: “Chuẩn bị chạy thôi.”
Hạ Tích Thần liếc nhìn bàn tay đang nắm lấy tay của mình, mặt hơi đỏ lên rồi gật gật đầu, sau đó liền nắm tay cô chặt hơn.
Ngay sau đó, Hạ Tích Thần liền đưa tay còn lại lên, phòng ra một luồng hoa điện mạnh mẽ ra đằng sau lưng, rồi hai người lập tức bỏ chạy.
Bác sĩ Thẩm là người đầu tiên phản ứng lại, đánh một ngọn lửa về phía hai người.
Linh Ưu phản ứng rất nhanh liền tránh được, nhưng cái túi đeo chéo của cô thì không may mắn như vậy, trực tiếp đứt ra rồi rơi xuống đất.
Lúc rơi xuống cái túi xách còn bị mấy đóa hoa điện đánh trúng cho cháy đen.
Cả hai cứ như vậy mà liên tục chạy vòng vèo khắp nơi, sau khi chắc chắn là đã cắt đuôi được hai người kia thì mới ngừng lại.
Linh Ưu vừa ngồi xuống, thì cái đồng hồ thông minh trên tay của cô đột nhiên kêu lên một tiếng, sau đó nó liền sáng lên, và bắt đầu cập nhật cái gì đó.
Vài giây sau thì nó rốt cuộc cũng đã cập nhật xong, thứ mà nó cập nhật chính là mấy cái ứng dụng nằm trong cái thiết bị điều khiển ở thế giới thực kia.
Có lẽ là do điện