“Không tìm thấy gì cả, chúng ta bị nhốt ở đây rồi.” Hạ Tích Thần cũng tìm thêm được một lúc thì cũng ngồi xuống bên cạnh cô.
“Ừm.” Linh Ưu ừm một tiếng rồi nằm hẳn ra sàn nhà, không muốn động đậy, mà Hạ Tích Thần cũng nằm xuống đó.
[...] Đôi cẩu nam nữ!
Hệ thống trợn mắt nhìn một chút, rồi đột nhiên không hiểu sao lại nằm xuống ở giữa hai người.
Linh Ưu thấy anh nằm xuống thì liền dịch dịch ra một bên, chừa chỗ cho anh nằm.
Vô hình chung làm kéo dài khoảng cách giữa cô và Hạ Tích Thần ra.
Hạ Tích thần không thấy được hệ thống cho nên hơi nhíu mày nhìn cô một chút rồi lại nhìn trần nhà theo cô.
Linh Ưu thì liếc nhìn hệ thống bằng ánh mắt khó hiểu.
Hệ thống trợn mắt nhìn trần nhà.
Bây giờ ngồi dậy đi chỗ khác thì tốt hơn hay là offline thì tốt hơn đây?
Sao anh đột nhiên lại nằm xuống đây vậy chứ?!?
“Tiểu Kha.” Được một lúc, Hạ Tích Thần đột nhiên gọi cô một tiếng.
“Hử? Tôi đây.” Linh Ưu được gọi thì liền quay đầu nhìn sang.
“Tại sao cô lại làm những chuyện này? Rất quan trọng sao?” Hạ Tích Thần không nhìn cô, mà tiếp tục nhìn lên trần nhà.
“Anh không cảm thấy giải cứu thế giới là một việc làm rất oai hùng sao?” Linh Ưu vừa đến ô gạch trên trần nhà vừa nói.
“Không phải. Là nhiệm vụ mà cô phải làm ấy.” Hà Tích Thần lúc này mới quay sang nhìn cô.
“Nhiệm vụ, không phải chính là giải cứu thế giới sao?” Linh Ưu quay đầu sang muốn nhìn Hạ Tích Thần, nhưng vừa quay sang thì lại nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai ngất ngây của hệ thống.
Xin lỗi, mặc dù anh rất đẹp nhưng mà nói chuyện kiểu này khó quá rồi!
Cô ngẩng đầu tiếp tục trợn mắt nhìn trần nhà.
Nói chuyện với đàn ông mà nói với người này lại nhìn người kia là không được!
Đạo đức tán trai không cho phép!
“Không phải! Chính là những cái nhiệm vụ mà cô bị ép làm ấy.” Hạ Tích Thần dừng lại một chút, rồi nói tiếp: “Ví dụ như là cái cùng với tôi giải cứu thế giới.”
“!!!” Hệ thống! Tên này là ai vậy?!?
[!!!] Gì? Ai biết đâu! Lẽ ra tôi là người hỏi cô câu đó mới đúng chứ!
Tôi là loại người vì trai mà chuyện gì cũng nói sao?
Huống hồ thì anh đâu có cấm tôi nói!
[...] Cho nên thành lỗi của tôi rồi à?!?
“Em sẽ tìm tôi chứ?” Không đợi Linh Ưu trả lời, Hạ Tích Thần đã hỏi một câu.
“Tìm anh sao? Không phải anh đang ở đây sao?”
“Khu điều khiển trung tâm, tôi biết cách tới đó. Chỉ cần em hứa là em sẽ đi tìm tôi thôi.” Hạ Tích Thần nói xong thì liền ngồi dậy, nhìn Linh Ưu mà mỉm cười.
“Lúc tới đó chúng ta sẽ bị tách ra sao?” Linh Ưu quay đầu qua hỏi.
Hạ