Linh Ưu hất mặt nhìn về phía Lâm Khanh Khanh bên kia.
Việc cô và hạ tích Thần có thể biết được nguyên dạng của cô ta cùng với lý do mà hai người có không bị tổn thương bởi ngọn lửa kia đều là nhờ Hạ Tích Thần cả.
Lúc đi trên hành lang, Hạ Tích Thần đã nói với cô rằng trước đó sau khi nằm vào khoang thủy tinh thì anh liền được đưa tới một không gian kỳ quái, ở đó ngoài một cái màn hình lớn ra thì không có ai hay thứ gì cả.
Hạ Tích Thần không dám động loạn nên cứ ở yên ở thế giới đó mà không làm gì cả, chỉ ngồi yên một chỗ rồi nghĩ tới cô.
Sau đó thì anh mới đi vào thân thể này, nên Hạ Tích Thần đả dự đoàn, nơi tận cùng của thế giới, rất có thể chính là nơi tận cùng của ý nghĩ.
Chính là thế giới này vốn dĩ là giả, nên nó tồn tại dựa theo suy nghĩ của nhân loại.
Người tạo ra nó đã tạo ra những ký ức cho nhân loại, thiết lập ra một thế giới ảo thông qua đó.
Cho nên chỉ cần để cho bản thân hoàn toàn chối bỏ tất cả sự tồn tại ở đây thì sẽ tới được nơi đó.
Hiện tại Linh Ưu chỉ mới chối bỏ tất cả các thứ khác, riêng Lâm Khanh Khanh ra, mà cũng bởi vì như vậy mà cô mới có thể nhìn rõ được dung mạo thật của cô ta.
Chẳng qua nơi này có chút khó tới, phải tiêu tốn nhiều thời gian như vậy thì Linh Ưu mới miễn cưỡng tiến vào được.
“Tích Thần, bắt lấy cô ta đi.” Linh Ưu nhàm chán nhìn đám lửa vây quanh người một chút.
Cô vừa rồi suy nghĩ lung tung hơi nhiều, suy nghĩ lung lay nên hiện tại bắt đầu cảm thấy có chút nóng rồi.
Hạ Tích Thần vừa nghe thấy cô nói như vậy thì liền phóng điện ra.
Hiện tại thì chỉ có bên phía Linh Ưu không có chút đau đớn nào từ sức mạnh của cô ta, nhưng cô ta thì không.
Cho tới lúc mà Lâm Khanh Khanh bị bắt trói lại thì vẫn không thể tin được.
Tại sao cơ chứ?
Rốt cuộc là có chuyện gì vậy chứ? Cô ta đã bỏ lỡ chỗ nào cơ chứ!
Linh Ưu đi tới trước màn hình, đưa tay tới trước, một luồng ánh sáng xanh liền xuất hiện.
Ngay lúc này thì Lâm Khanh Khanh mới phát hiện ra, trù Lam Tinh Kỳ, hai cây cột kia, thì mọi thứ đều biến mất, mà cái màn hình kia cũng to lớn hơn, hình ảnh trên đó cũng nhanh chóng biến mất.
Linh Ưu nhẹ nhàng thao tác mấy cái, cái thanh tải kia liền rút lại, hình ảnh bên trên liền nhảy tán loạn, nhưng cuối cùng nó lại nhảy về hình ảnh trước đó mà Lâm Khanh Khanh thấy.
‘Cho đi kiến thức và sinh mạng, giành lấy quyền điều