Edit: Bối tiểu yêu
❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️
Đường Nhất đứng ở một bên chờ phân phó, thấy đương gia nhà nhà hắn đang nhìn chằm chằm Tuyên tiểu thư đang ăn, không gian yên tĩnh....!nếu không có sự tồn tại của hắn, lại là một cảnh đẹp khó nói.
Tư Vân Tà yên lặng thò đầu qua, gần đến mức có thể đụng vào trán cô
"Ăn ngon như vậy?"
Ăn ngon đến mức chỉ chú tâm mà ăn không thèm liếc mắt hắn một cái.
Tuyên Vân Chi kẹp lên một khối thịt kho tàu, nghi hoặc
"Anh muốn ăn?"
Hắn nhìn khối thịt kho tàu kia, thật sự há mồm ăn vào.
Tuyên Vân Chi trừng lớn đôi mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm
"Nghe đồn Tư gia chủ có thói quen sạch sẽ, người sống chớ lại gần, hỉ nộ lại vô thường.
Xem ra lời đồn cũng chỉ là lời đồn."
Tư Vân Tà ý cười trên khóe môi càng nồng đậm, một tay tỳ lên trán, tư thái lười biếng không nhanh không chậm.
"Đã điều tra tôi sao?"
"Cần gì phải điều tra, tùy tiện bốc một người hỏi một chút liền biết."
Cô vừa nói vừa đưa thức ăn lên miệng, vẫn không quên umm một tiếng ngon quá đi.
Hắn xác thật có thói ở sạch, cũng chán ghét những người khác tới gần.
Nhưng không biết vì cái gì, lần đầu tiên gặp Tuyên Vân Chi cô cầm khẩu súng chĩa thẳng vào đầu hắn, hắn vậy mà không sinh ra cảm giác bài xích, phiền chán.
Chính vì vậy Tuyên Vân Chi mới có thể ở chỗ này tung tăng nhảy nhót.
Nếu đổi thành người khác, dám chĩa súng vào đầu hắn thì người đó phải chết.
Mà hiện tại, hắn phát hiện chính mình đối Tuyên Vân Chi càng ngày càng có hứng thú, thậm chí còn không chán ghét cùng cô ăn trên cùng một đôi đũa.
Đối với nhận thức này, Tư Vân Tà nhìn cô ánh mắt càng ngày càng nóng rực.
Nửa ngày, Tuyên Vân Chi vẫn tập trung chiến đấu với đồ ăn trước mặt, không thèm để ý mọi chuyện xung quanh.
Hắn nhìn Tuyên Vân Chi lực chú ý đều ở trên đồ ăn, mạc danh kỳ diệu liền cảm thấy không vui, bàn tay nâng lên nắm lấy bàn tay trắng nõn của cô, cường ngạnh đem khối cải muối đưa đến trước mặt mình không nói không rằng ăn vào.
Tuyên Vân Chi..........!
Sau một màn tranh cướp đồ ăn, Tư Vân Tà quay trở lại với ly rượu trên tay không làm loạn cô nữa.
Chờ đến lúc cô ăn no, tâm trạng liền thoải mái, sinh lực dồi giàu.
Đôi mắt thỏa mãn, ngước lên nhìn Tư Vân Tà ngồi đối diện,
"Anh có việc muốn hỏi tôi?"
Tư Vân Tà nâng mí mắt, ngón tay tinh xảo, khớp xương rõ ràng đặt trên miệng ly thủy