“ Thiếu phu nhân, người xem như vậy đã ổn chưa ?” Vũ Gia thoa xong cánh môi hồng của Vân Di, vội lấy chiếc gương đồng đặt trước mặt cô.
Vẻ mặt lóng ngóng, chờ câu trả lời của cô.
“ Được rồi! Không cần chỉnh sửa gì nữa đâu.
Vũ Gia làm nên đương nhiên ta không lo ” Vân Di liếc gương mặt mình trong gương, mỉm cười nhẹ, gật đầu lấy một cái.
Cũng không tiếc lời mà tán dương.
Ừ! Đúng là tay nghề không tệ, không chê được.
“ Thiếu phu nhân, sắp đến giờ rồi, người chuẩn bị thôi ” Vũ Gia nhanh chóng thu dọn đồ đạc, đỡ Vân Di đứng dậy.
“ Lão gia và Quý đại nhân đang đợi ”.
Vân Di xòe bàn tay ra, cho kim xà nhẹ nhàng trườn vào ống tay áo mình, sau đó liền được Vũ Gia giúp che tấm voan trùm đầu mình.
Chuẩn bị xong xuôi, cô mới quay đầu, chậm rãi đáp Vũ Gia.
“ Ta biết, đừng giục ta ” Vân Di cầm lấy tay Vũ Gia mà thong dong đứng dậy, từ tốn mà bước ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khóe mắt Vân Di cong lên, ẩn ẩn là kế hoạch khó đoán…
“ Này! Không biết nay Phỉ gia tổ chức chuyện gì mà lại đi diễu hành long trọng vậy nhỉ ?” người qua đường Tuất tròn mắt nhìn đoàn người họ Phỉ đang đi, thì thầm người bên cạnh.
“ Ối dời! Chuyện lớn thế mà huynh đệ không biết à ?” người qua đường Sửu kinh ngạc thốt lên.
“ Nghe đâu thiên hạ đồn, nay là ngày chôn sống nàng dâu hờ của Phỉ gia.
Cái cô nương mà đáng thương minh hôn với trưởng nam nhà họ Phỉ đấy ” nam nhân Tý tốt bụng giải thích cho người qua đường Tuất, còn không quên tặc lưỡi thương cảm cho nhân vật mình vừa nhắc tới.
“ Thật là cái lão này !” người qua đường Sửu vội vàng đánh nhẹ lên bả vai nam nhân Tý, giọng cảnh cáo “ Lão bé bé cái tiếng lại chứ.
Để mấy người Phi gia nghe thấy là không hay đâu ”.
Nam nhân Tý bị lời cảnh cáo của Sửu nên thức thời, liền ngậm chặt miệng lại, cũng không dám ho he nữa.
Ai mà chả biết hễ nói đến Phỉ gia, chắc chắn sẽ bị đám người gây khó dễ.
Hơn nữa ít nhiều cũng bị dính dáng đến chút xui xẻo của lời nguyền đáng sợ của gia tộc Phỉ.
Thế nên ai mà lại muốn dây dưa đến Phỉ gia.
Một đồn mười, mười đồn trăm, chẳng mấy chốc đám đông đến xem náo nhiệt chỉ chỏ một hồi vì tin đồn về lời nguyền kia đã rời đi bớt.
Mọi người đều không muốn mình mang vận xui vào người, thế mới nói chuyện tâm tâm linh tốt nhất đừng phạm thượng đến.
Tuy nhiên vẫn có kẻ tò mò không sợ, quyết đến cùng vẫn đi đoàn người nhà họ Phỉ để xem trò vui, muốn thấy được rốt cuộc Phỉ gia bày trò gì để sau này mà rêu rao khắp chốn…
Vân Di ở trong kiệu thả chiếc màn cửa xuống, nhắm mắt an tĩnh, mấy lời xì xào bên ngoài cô sớm đã nghe thấy.
Chứng tỏ vụ việc lần này đã sớm lan rộng khắp thành rồi.
Nhớ lại cách đây vài tháng trước, khi cô mới bắt đầu về đến Phỉ Gia, vừa hay bắt gặp được màn tâm linh của Quý Phú.
Vậy nên Vân Di đã quyết định đứng ngoài quan sát hết nhất cử nhất động của người tên Quý Phú kia.
Cô vừa nghĩ tới, lại vừa gật gù, xoa cằm thán phục.
Lão nương công nhận một điều, nhân vật Quý Phú này phải gọi là biết kha khá nhiều tiểu xảo.
Cử chỉ lẫn lời nói rất tinh vi, hoàn toàn có thể làm cho người khác tin tưởng vào câu từ của mình mà không có một chút nghi ngờ hay thắc mắc nào.
Hình thức biểu diễn trước mặt Phỉ gia khi đó, gọi là qua mắt những người chưa từng chứng kiến vài việc làm phép, lừa họ một thành công mĩ mãn.
Tuy nhiên nếu đứng trên góc độ của một người đã tiếp thu được kha khá lượng kiến thức của Vân Thư cũng như kí ức của chủ thể thì việc này đối với Vân Di mà nói giống như múa rìu qua tay thợ vậy.
Chưa kể nếu nhìn góc độ kinh nghiệm từ kiến thức của cô thì đây chính là việc Quý Phú hoàn toàn có thể giải đáp được.
Lão ta sử dụng một vài chất xúc tác của phản ứng hóa học, cộng hưởng với nhau nên mới có màn biểu diễn hoành tráng khi đó.
Những chất liệu để thực hiện nên màn lừa người, thực sự không quá hiếm nhưng để có thể tạo ra và kết hợp chúng với nhau thì phải có hiểu biết sâu về phản ứng của chất đấy .
Thế mới nói, Vân Di thật sự cũng khá thán phục tài lừa người của lão ta.
Và tất nhiên rồi, Vân Di cũng chẳng rảnh rỗi mà đi vạch trần tiểu xảo của Quý Phú.
Cốt là cô muốn xem cách thức cũng như việc lừa lọc của lão già đó sẽ dẫn đến âm mưu nào đặt lên người cô
Nhờ con mắt âm dương của hệ thống, Vân Di đã nhìn thấy không biết bao nhiêu ác linh uất hận bám chặt lấy lão ta.
Đoán rằng đã không biết bao người phải gánh chịu nỗi khổ cũng như mất đi sinh mạng từ tên này.
Chà!
Xem ra, cũng chẳng cần cô ra tay, nghiệp nặng như thế, ắt sẽ có quả báo.
Sau lần đó, gia tộc Phỉ liền mở một phiên họp.
Vân Di còn được nghe sơ qua về vấn đề giúp Phỉ gia giảm bớt lại lời nguyền gia tộc từ Phỉ Quang trong cuộc họp gia tộc.
Mặc dù kế hoạch khiến cho ai đó nghe xong đều mặt mày tái mét, tuy nhiên đối với cô mà nói thì chính là một điều kiện không tồi để tiếp xúc với nam chính.
Kế