Cv-er: by me Edit: by me Beta: by me____________________________ Thấy nương đã vừa ý với câu trả lời của mình, Tố Chi Quân bớt căng thẳng, thả lỏng hơn một chút, Vũ Minh Nguyệt mỉm cười, nhìn về phía Bát Thẩm kia"Sự việc là như thế nào?" Phải nói rõ ràng ta mới giải quyết" Hôm nay khi ta vừa ngủ dậy, chuẩn bị ra vườn hái rau thì thấy nó đang trộm rau nhà ta!" Bát thẩm chua ngoa nói, Tố Chi Quân lập tức phản bác “Không có, con thật sự không có!” Vì nói có phần nghẹn khuất, Tố Chị Quân mặt đỏ bừng trông rất khổ thân “ Ngươi còn ngụy biện sao? Rõ ràng ta nhìn thấy, hay ý ngươi là ta vu oan cho nhà ngươi?” Chính xác, chính xác là vu oan đấy, còn không phải à? “ Nếu không giải quyết được chúng ta sẽ nên áo quan!” Bát Mộc bắt đầu lôi chuyện báo quan raGiống như Vũ Mình Nguyệt, nguyên chủ từ sau khi sinh thay đổi tính tình thành người không biết nói lí lẽ lại nhút nhát, sợ phiền phức nên luôn nuốt cục giận vào trong bụngDù nàng đúng hay sai chỉ cần doạ nàng ta báo quan nàng ta sẽ ngu muội nhận thiệt thòi Bát Mộc đã nhiều lần lôi chuyện báo quan nên nàng ta rất rõ Mọi người xung quanh đều cảm thán, từ trước tới giờ chỉ có những sự việc nghiêm trọng như giết người cướp của mới báo quan Vì thường là như vậy, không có việc gì nghiêm trọng tuyệt đối sẽ không được báo quanNếu không sẽ cho vào tội cố ý quấy rầy lệnh quan triều đình Vũ Minh Nguyệt cười khẩy, dọa nàng đấy à? Xin lỗi, dọa nhầm người rồi, chị đây không sợ đâu“Haha, Bát tỷ, người cùng làng với nhau ai lại làm như thế, hay là như này, để ta tìm hiểu kĩ hơn, đến lúc đó báo quan chưa muộn”Haha, muốn báo quan phải không? Ta hầu quan đến cùng với ngươi, ta đây thèm sợ ngươi sao? Mơ à? “Được thôi !” Bát Mộc cười lạnh, Vũ Mình Nguyệt quay nhìn Tố Chị Quân“ Quân nhi, nói hết cho nương nghe, sai nửa chữ nương liền đánh chết con” Nghe đến đây Tố Chị Quân co rúm người lại, lắp bắp “ Con.... con!” Vũ Minh Nguyệt nhíu mày, không phải con trộm thật chứ?Bé yêu, con định làm nương mất mặt sao? “ Thật ra... con cũng có ý muốn hái...!” Chưa nói hết câu, Bát Mộc đã nhảy xen vào “ Thấy chưa, rõ ràng nó tự nhận nó trộm!” Ê, mụ già, không biết giữ phép lịch sự tối thiểu khi giao tiếp hả? Có cần ta dạy ngươi một khoá không? Vũ Minh Nguyệt rất không hài lòng về người phụ nữ này “ con không có, con chưa có trộm mà? “Tố Chị Quân bắt đầu luống cuống, mặt mày đỏ bừng “ Còn cãi sao? Ngươi rõ ràng vừa thừa nhận!” Bát Mộc nhảy dựng lên, to tiếng. Vũ Mình Nguyệt cười cười lấy vẻ mặt làm hoà “Được rồi, Bát tỷ nói sao thì chính là vậy, nói đi, tỷ muốn ta đền bù như nào?” Bát Mộc cười một cách hả hê! Dính đến quan phủ thì Tố Chị Mộng nàng ta nhất định sẽ đền! “Đưa ta 5 hào, chuyện này coi như xí xoá!” Mọi người há hốc mồm. Cái gì? Tận 5 văn tiền?Sao Bát Mộc nhà ngươi không đi ăn cướp luôn đi? Mớ rau ngoài chợ đắt lắm cũng chỉ 3 hào, mà nhà ngươi đòi tận 5 hào?Chưa kể, thằng bé còn chưa động được vào một