Edit by Lăng Siêu Trầm Ngư
- --------------------------------
*tên chương: Mở đầu
Tí tách...!
Tí tách...!
Bên tai Bạch Linh Tê vang lên tiếng nước rơi từng giọt, cô từ từ mở mắt ra, trước mặt cô là một nơi tràn ngập kỳ hoa dị thảo.
Thực vật có đủ các hình dáng kỳ lạ và màu sắc khác nhau nở rộ xung quanh Bạch Linh Tê.
Dưới thân cô là một chiếc giường mỹ nhân được làm từ bạch ngọc, âm thanh đánh thức cô là tiếng thủy lậu(1) tính giờ trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh vọng lại.
(1) Thủy lậu (Hán Việt): Mình nghĩ chắc là kiểu giống đồng hồ cát nhưng bên trong là nước.
"Cô tỉnh rồi?"
Khi Bạch Linh Tê đang mê man, một người đàn ông khoác áo choàng đỏ bước đến trên cánh hoa, mỗi một lần đặt chân đều khiến những cánh hoa rung rinh, xoay tròn trên không trung như tiến vào tiên cảnh.
Một vài cánh hoa vương trên áo choàng, những sợi tóc bạc bay bay trong gió tựa thần tiên giáng trần.
Bạch Linh Tê ở giới giải trí nhìn các tuấn nam mỹ nữ đã quen nhưng không ai có thể khiến cô dao động như người đàn ông trước mắt này.
Bạch Linh Tê khó hiểu, cô tới Tiên giới rồi sao?
"Bạch Linh Tê, cô có biết, cả đời này của cô chính là một bi kịch."
"Bi kịch? Anh mới bi kịch, cả nhà anh đều bi kịch, tôi chính là siêu cấp đại minh tinh Bạch Linh Tê, nhà quảng cáo trên toàn thế giới đều muốn tôi làm người phát ngôn, thu nhập hằng năm của tôi từ phát ngôn quảng cáo là 300 triệu, những bộ phim tôi thủ vai chính đều có doanh thu rất cao..."
Bạch Linh Tê tức giận phản bác, nhưng người đàn ông áo đỏ không nói một lời, chỉ khẽ động đầu ngón tay, một luồng ánh sáng trắng bay thẳng vào mi tâm của Bạch Linh Tê.
Trong đầu Bạch Linh Tê hiện lên vô số hình ảnh, cô nhìn thấy cha mẹ thân yêu trong trí nhớ của mình.
Cô đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to...!
"Ha ha ha...!Ha ha ha...!Ha ha ha..."
Bạch Linh Tê cười, cười vì sự ngu ngốc của cô, cười vì sự ngây thơ của cô, cười vì sự thiếu hiểu biết của cô.
Hóa ra cô không phải là con gái ruột của họ.
Hóa ra cô hết mực yêu quý cha mẹ trong ký ức của mình, nhưng họ lại coi cô như một cỗ máy kiếm tiền.
Hóa ra bạn thân và chồng sắp cưới của cô đã ở bên nhau từ lâu.
Hóa ra, ngay cả cái chết của cô cũng là do bốn người thân nhất gây ra!
"Cười đủ chưa?" Người đàn đàn ông tóc bạc đưa một chiếc khăn tay cho Bạch Linh Tê.
Bạch Linh Tê không để ý tới anh ta, chỉ nghẹn ngào nói với chính mình: "Tôi 4 tuổi đã ra mắt, trong trí nhớ của tôi, không ở phim trường thì chính là đang trên đường đến phim trường, tôi mỗi ngày đều quay phim, ngay cả thời gian ngủ cũng không có...!Nhưng tại sao? Dù tôi không phải con gái ruột của họ nhưng họ cũng đã nuôi nấng tôi rất nhiều năm, tại sao họ lại dùng cách như vậy giết chết tôi...!Tại sao?"
Người đàn ông áo đỏ im lặng nhìn Bạch Linh Tê, cứu cô, là làm trái thiên đạo!
Nếu bị phát hiện, có khả năng anh ta cũng sẽ bị mạt sát...!
"Thời gian không nhiều lắm, tôi nói ngắn gọn, Linh Tê, cô có muốn báo thù không?"
"Báo thù?" Bạch Linh Tê khó hiểu nhìn về phía người đàn ông áo đỏ, tiểu thuyết trùng sinh cô từng xem qua chính là như vậy sao? "Ý anh là, anh có thể giúp tôi sống lại? Có đúng không?"
"Nếu cô có thể trở về quá khứ, thay đổi vận mệnh, nguyện vọng của cô là gì?"
Đôi mắt của người đàn ông áo đỏ trong vắt như suối nguồn, trầm tĩnh mà lại yên ổn, làm tâm trạng đang xao động của Bạch Linh Tê cũng yên tĩnh lại.
"Tôi muốn báo thù, tôi không muốn làm bình hoa, tôi phải làm một đại ảnh hậu kiêu ngạo...!Tôi muốn học đại học...!Tôi muốn có một ngôi nhà, một ngôi nhà chỉ thuộc về tôi..."
"Ý tưởng tốt lắm, Linh Tê, hiện tại cô cần đi thu thập những thứ cần thiết để tái sinh."
Bạch Linh Tê gật đầu, ở lâu trong giới giải trí cô hiểu rõ hơn bất kỳ ai, thiên hạ không có bữa cơm nào là miễn phí.
Để có được thứ gì đó đều cần phải đánh đổi những thứ mà mình quý trọng.
"Tôi phải làm những gì?"