Đường Cẩn Niên thấy mẹ Đường tức giận, mở miệng giải thích, "Mẹ, thật sự chỉ là ôn chuyện."
Cha Đường nhìn Thịnh Tình, "Thịnh Tình, tôi chỉ hỏi cô một việc, những người đó là cô giết sao?"
Đôi mắt Thịnh Tình bắn ra một cỗ phẫn nộ, là cô ta giết, tất cả đều là cô ta giết.
Dựa vào cái gì có bạn học ngày ngày ăn nhậu chơi bời lại không bị tụt lại, lúc thi vẫn có thể đứng đầu danh sách như cũ!
Dựa vào cái gì có bạn học, rõ ràng hoàn toàn không làm việc gì, lại ỷ vào mình có cha mẹ tốt liền có thể có thể lên thẳng đại học!
Mà cô ta dựa vào cái gì phải có một ông cha bợm nhậu và một bà mẹ cờ bạc, cô ta muốn thoát khỏi cái nhà này, nếu cố gắng học tập không chiếm được hồi báo, vậy thì dùng bàng môn tà đạo đi!
Người đầu tiên Thịnh Tình mưu sát, là cha cô ta, dù sao cũng là bợm nhậu mà, uống say rồi rơi xuống sông!
Người không biết, quỷ không hay.
Trên trần nhỏ lại không có các loại giám sát.
Thoạt thời gian đầu Thịnh Tình còn rất sợ, nào biết đâu...!ông cha bợm nhậu chết rồi, trường học thấy cô ta đáng thương, thành tích lại tốt, bèn miễn trừ học phí cho cô ta.
Sau khi Thịnh Tình nếm được ngon ngọt liền bắt đầu kế hoạch giết bà mẹ cờ bạc.
Không giống với giết người cha bợm nhậu, đó miễn cưỡng coi như là cái chết ngoài ý muốn.
Người mẹ cờ bạc, lại do chính tay cô ta giết...
Trước tiên cho thuốc ngủ vào trong cơm, sau đó dùng hóa chất ăn mòn phần thịt trên người bà ta, lại bắt đầu xử lí xương cốt còn sót lại.
Đối với một người mê bài bạc mà nói, người ta đều cho rằng bà ta lại đi đánh bài rồi!
Cơ bản cũng không biết, bà ta đã bị Thịnh Tình giết...
Có người đầu tiên, thì có người thứ hai.
Thịnh Tình làm những việc này đều thuận buồm xuôi gió, đương nhiên cũng phải cảm tạ phim điện ảnh phim truyền hình mà cô ta xem qua cùng với tư duy tốt của cô ta, những chuyện này hẳn là không có một ai phát hiện.
Thế cho nên ngay cả hiện tại, trường học cũ của Thịnh Tình cũng dán ảnh chụp của cô ta, miêu tả cô ta thành một học sinh giỏi dốc lòng vươn lên để khuyến khích mấy học sinh khóa dưới khác.
"Cha, người nào? Lời của cha nói, làm sao mà con đều nghe không hiểu!?"
Thịnh Tình cười yếu ớt, cô ta giết người sao?
Không, cô ta không giết người.
Cô ta giết, đều là người đáng chết...
Thực ra cho tới bây giờ cô ta cũng chưa nói với bất cứ người nào, thật ra cô ta rất ghen tị Đường Cẩn Niên, tuy rằng mẹ Đường không tốt, cha Đường lạnh nhạt, nhưng trên thực tế...!Bọn họ thật sự là thật tình thương yêu Đường Cẩn Niên, không giống cô ta, bắt đầu từ lúc rất nhỏ chỉ có tự mình chăm sóc mình, ngay cả một người có thể ỷ lại cũng không có.
"Nghe không hiểu thì quên đi."
Cha Đường là một người tinh ranh, một khắc Thịnh Tình do dự kia đã nói lên vấn đề.
Ngược lại là Đường Cẩn Niên, hình như lại càng ngu hơn, lấy ra hai chai nước khoáng đưa cho cha Đường mẹ Đường.
"Uống chút đi.
Con còn chưa mở nắp chai đâu!"
Đường Cẩn Niên thì tự mình cầm lấy trà Thịnh Tình pha lên uống, anh ta vẫn luôn biết cha có thành kiến mẹ đối với Thịnh Tình, lại thật không ngờ, thành kiến của bọn họ lớn đến mức cho rằng Thịnh Tình sẽ hạ độc?
Thịnh Tình mới sẽ không hạ độc đâu?
Thịnh Tình là người phụ nữ tốt nhất trên thế giới này! Lòng cô còn thiện lương hơn thế, ngay cả một động vật nhỏ bị thương cũng không thể làm như không thấy, làm thế nào lại giết người chứ?
Cha Đường nửa tin nửa ngờ.
Sẽ hạ độc không?
Thịnh Tình cười như không cười, kẻ ngu si, cô ta có ngu như vậy sao? Sẽ hạ độc ở nơi rõ ràng như vậy sao?
Không biết tại sao, mẹ Đường cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô, đã vặn nắp bình uống, "Cũng được."
Cha Đường muốn ngăn cản cũng đã bắt đầu không kịp, sau khi mẹ Đường uống, sờ sờ miệng, "Không có độc."
Cha Đường cũng uống, ở sâu trong nội tâm vẫn còn có chút vui mừng nho nhỏ, chung quy trái tim của con trai mình cũng chưa thối nát, vẫn là cho nó thêm một lần cơ hội đi.
Thịnh Tình thấy thế, đột nhiên nở nụ cười rực rỡ, gần sát vào Đường Cẩn Niên, hung hăng hôn một cái, "Cẩn Niên, anh biết không? Em yêu anh, rất yêu rất yêu anh..."
Đường Cẩn Niên ngây người một cái, chợt nghe thấy phía sau vang lên âm thanh thịch thịch.
"Cha, mẹ..." Anh ta một bước dài vọt tới.
Thịnh Tình cũng nhanh chóng thu thập tất cả mọi thứ.
Cha Đường và mẹ Đường miệng sùi bọt mép, Đường Cẩn Niên