Edit by Lăng Siêu Trầm Ngư
- --------------------------------
Xem ra Đường Cẩn Niên cảm thấy Thịnh Tình của anh ta là một đóa Bạch Liên Hoa nở rộ ở đỉnh tuyết sơn, thánh khiết tốt đẹp, nữ nhân khắp thiên hạ đều kém hơn Thịnh Tình, anh ta tuyệt đối không cho phép có người nói xấu cô ta, cho dù Cố Linh Tê là thanh mai trúc mã lớn lên cùng anh ta cũng không thể nói Thịnh Tình như vậy!
"Đường Cẩn Niên, trong lòng anh Thịnh Tình là nữ nhân tốt đẹp nhất trên thế giới, còn trong lòng tôi, cô ta chính là một kẻ thứ ba, nếu không phải cô ta xuất hiện thì anh với tôi sẽ giải trừ hôn ước sao?"
Trong lòng Linh Tê không khỏi dâng lên một cỗ bi ai.
Đường Cẩn Niên dường như có chút chột dạ, nói không chừng nếu không gặp Thịnh Tình thì sau khi anh ta tốt nghiệp đại học thật sự sẽ theo ý cha mẹ hai nhà cùng Cố Linh Tê kết hôn sinh con!
Vấn đề là không có nếu.
Thịnh Tình xuất hiện, cô ta giống như một người bạn đời được trời cao thiết kế riêng cho anh ta, bọn họ từ trong ra ngoài đều rất phù hợp.
"Sẽ, cho dù Thịnh Tình không xuất hiện anh cũng sẽ giải trừ hôn ước với em, Linh Tê, trong lòng anh luôn xem em là em gái, vì vậy mong em từ nay về sau đừng đem việc giải trừ hôn ước đổ lỗi lên đầu Thịnh Tình, là anh không nén nổi tình cảm đối với Thịnh Tình, là anh cường thủ hào đoạt(*) Thịnh Tình, nếu em muốn trách thì trách anh đi..."
(*)Cường thủ hào đoạt: dùng sức mạnh hoặc quyền thế để giành lấy/cướp lấy thứ mình muốn.
Hiểu nôm na là cưỡng ép, chiếm đoạt.
Thịnh Tình đứng một bên nghe thấy lời này của Đường Cẩn Niên, đáy lòng không khỏi có chút xúc động.
Cô ta bước tới, cùng Đường Cẩn Niên mười ngón tay đan vào nhau, ánh mắt tâm tình nhìn về phía anh ta, Đường Cẩn Niên trong mắt Thịnh Tình chính là cả thế giới!
"Hiện tại tôi không muốn nhìn thấy các người, các người có thể đi rồi chứ?"
Ban đầu khi thấy Thịnh Tình Cố Linh Tê đã nghĩ, hẳn là nên hung hăng chèn ép Thịnh Tình và Đường Cẩn Niên một chút, nhưng khi nhìn Thịnh Tình chim chuột với Đường Cẩn Niên trước mặt mình, lúc này cô chỉ muốn làm một điều duy nhất là đuổi đôi tra nam tiện nữ này ra ngoài, con mẹ nó đừng làm chuyện kinh tởm trước mặt cô! Thật buồn nôn!
Đường Cẩn Niên ôm eo Thịnh Tình, quát Linh Tê, "Linh Tê, em không thể nói chuyện lịch sự một chút được à?"
Lửa giận Linh Tê khó khăn lắm mới áp chế được nháy mắt lại cháy bùng lên, cô sao lại thành nói chuyện không lịch sự rồi? Cô từ đầu tới cuối đều rất lịch sự đấy nhé.
Nửa lời thô tục cũng không có!
"Cẩn Niên anh đừng như vậy, Linh Tê hiện tại là thai phụ, cảm xúc không ổn định, anh như vậy sẽ dọa sợ đứa bé trong bụng Linh Tê..."
Thịnh Tình dịu dàng nắm tay Đường Cẩn Niên, một bộ dạng Tiểu Bạch Hoa lương thiện thông minh.
"Câm miệng! Thịnh Tình, cô lại chưa từng mang thai làm sao biết cảm xúc không ổn định? Hai người cút cho tôi, muốn nói chuyện yêu đương thì đi nơi khác, đừng làm bẩn mắt tôi, làm bẩn nhà tôi!"
Khuôn mặt xinh đẹp của Thịnh Tình trắng bệch, không thể nghi ngờ lời nói của Linh Tê đã chọc trúng chỗ đau của cô ta, cô ta hiếu thắng trong mọi chuyện, duy chỉ việc sinh con khiến cô ta thấp hơn người khác một cái đầu.
Cô ta không nói nhưng đôi mắt đỏ hoe, nước mắt thi nhau rơi xuống, bộ dáng ấm ức đến cực điểm làm Đường Cẩn Niên hận không thể ôm cô ta vào trong lòng mình.
"Cố Linh Tê, em nói thêm câu nữa..."
Linh Tê ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường nhìn về phía Đường Cẩn Niên, "Đường Cẩn Niên, anh cái tên khốn nạn..."
Linh Tê thấy Đường Cẩn Niên thực sự là một tên khốn, Cố Linh Tê và anh ta là thanh mai trúc mã ngần ấy năm hẳn phải hiểu rõ tính cách của đối phương, kết quả anh ta vì một Thịnh Tình không rõ lai lịch mà tổn thương Cố Linh Tê hết lần này đến lần khác, ngay cả sau này khi Thịnh Tình làm Cố Linh Tê khó sinh mà chết, Đường Cẩn Niên biết chân tướng nhưng vẫn lựa chọn bao che, nam nhân như anh ta quả thực là khốn nạn của khốn nạn!
"Cố Linh Tê, đây là lần đầu tiên cũng là cuối cùng