Edit by Lăng Siêu Trầm Ngư
- --------------------------------
"Đường Cẩn Niên tiên sinh, anh bị nghi ngờ phạm tội cố ý gây thương tích cho người khác, mời đi theo chúng tôi một chuyến!"
Đường Cẩn Niên nghe vậy giận tái mặt, "Tôi gây thương tích cho ai hả?"
Người cảnh sát cũng lười nói lời vô ích với Đường Cẩn Niên, trực tiếp mở video giám sát trong máy tính bảng, đoạn video cho thấy rõ ràng là Đường Cẩn Niên đẩy ngã Cố Linh Tê, thậm chí còn kéo Thịnh Tình đi khi cô ta muốn giúp đỡ.
"Đường tiên sinh, đây là anh đúng không?"
Sắc mặt của cha Đường và mẹ Đường lộ vẻ xấu hổ, trong lòng lại cảm thấy tức giận đối với hành động của Cố gia, không phải chỉ đẩy nhẹ một cái thôi sao? Cần gì phải ầm ĩ đến mức báo cảnh sát chứ?
"Tôi đi cùng các anh cũng được."
Đường Cẩn Niên nhìn thoáng qua Thịnh Tình, "Tình Nhi, em giúp anh liên hệ luật sư, anh sẽ không có việc gì đâu."
Thịnh Tình gật đầu, loại cảm giác Cố Linh Tê thay đổi trong lòng cô ta ngày càng mãnh liệt.
Đường Cẩn Niên đi rồi chỉ còn lại ba người Đường gia sớm đã không còn tâm trạng ăn uống.
"Cha mẹ, hai ngươi ở nhà chờ, con đến bệnh viện xem Linh Tê, chỉ cần Linh Tê không truy cứu việc này thì Cẩn Niên sẽ không sao."
Thịnh Tình bình tĩnh trấn an hai ông bà nhà họ Đường, cô ta muốn xem xem Cố Linh Tê rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ cổ đã biết kế hoạch của mình?
Không, điều này sao có thể!
Rõ ràng cô ta đã che giấu sự chán ghét và hận ý của mình rất tốt!
Cuối cùng là khác chỗ nào chứ?
Lúc người Đường gia tới bệnh viện thì Cố Linh Tê đang uống canh gà mẹ Cố mua, "Cha, mẹ, hai người trở về đi, con có thể ở đây một mình."
"Như vậy sao được, bây giờ con đang có thai!" mẹ Cố trách móc.
Cố Linh Tê thật sự không muốn khi mình ngủ còn có người khác ở trong phòng, "Trước kia con một mình ở nước ngoài rất tốt."
Con gái không gần gũi với mình làm mẹ Cố thấy rất khó chịu.
"Linh Tê, nghe nói con nằm viện rồi?"
Mẹ Đường xách theo một giỏ trái cây đi vào, đặt trên tủ đầu giường Cố Linh Tê.
Cố Linh Tê nhìn ba người Đường gia không khỏi buông bát, bình tĩnh phân tích ý đồ bọn họ đến đây, "Dì Đường, nếu dì tới vì muốn con không truy cứu chuyện anh Cẩn Niên đẩy con thì xin mời dì đi về cho."
Ba người Đường gia thật không ngờ rằng Cố Linh Tê dịu dàng động lòng người trước kia lại trở thành người gây sự như thế!
"Linh Tê, Cẩn Niên anh ấy không phải cố ý đâu, thật ra anh ấy cũng rất lo lắng cho cô." Thịnh Tình mở miệng, ngữ khí dịu dàng.
Cố Linh Tê nhìn Thịnh Tình như vậy thật sự rất muốn xé nát khuôn mặt đạo đức giả của cô ta, "Thịnh Tình, cố ý hay không có quan trọng không? Anh ta đẩy tôi là sự thật, tôi vì vậy mà vào viện cũng là thật, tôi thừa nhận mình nói chuyện có chút khó nghe, nhưng tôi nói chuyện khó nghe anh ta cũng chẳng phải chịu tổn thất gì, mà lúc anh ta đẩy tôi có từng nghĩ đến tôi đang là phụ nữ có thai không? Anh ta có biết cho dù đàn ông chỉ đẩy nhẹ một cái thì đối với phụ nữ, nhất là phụ nữ có thai rất có thể một xác hai mạng!
Mẹ Đường nghe thấy lời này của Linh Tê thì nhướng mày càng thêm chán ghét, cũng không biết là con của ai? Coi là bảo bối như vậy làm gì?
"Linh Tê..."
Thịnh Tình lại là bộ dạng như sắp khóc đến nơi, Linh Tê đanh đá giở giọng xem thường, đương nhiên, lấy dung mạo khuynh quốc khuynh thành của Linh Tê trước