Cuối cùng thì Vĩ Kì vẫn cởi quần. Dù cho Thánh Âm đã khuyên nhủ hết lòng.
Tiểu yêu tinh ngồi trên giường, khăn choàng tắm xộc xà xộc xệch, kéo xuống quá nửa bộ ngực. Đôi chân thon dài khoanh lại, rung đùi với tư thái người ngoài cuộc xem kịch. Rõ ràng nữ chính trong bộ phim "Lần đầu của em" này là cô ấy. Thế mà tư thái kia không khác gì người ngoài cuộc xem kịch cả. Trong ánh mắt lưu ly đó chất chứa vô vàn sự tán thưởng với các múi sầu riêng ngọt nước của Vĩ Kì. Nhưng khi thấy được cậu em của anh ta, cô âm thầm ôm trán thở dài một hơi.
To vậy làm gì đây? Phải nhỏ vừa vừa mới được chứ.
Không được, không thể nhét cái này vào người cô được. Kích thước "dư lày" sẽ gây chết người trên giường đấy.
Vĩ Kì nghĩ, Âm Âm sẽ ngại ngùng...Có lẽ em ấy sẽ dùng cái mặt đỏ bừng như đít khỉ của mình vùi lên mặt gối. Nhưng ơ kìa, Thánh Âm nào có xấu hổ. Cô dùng vẻ mặt thưởng thức theo dõi cả quá trình anh thoát y. Sau đó lại dùng đôi mắt hoang mang quan sát tiểu Vĩ Kì của anh. Chỉ thiếu điều cầm kính lúp và thước kẻ ra đo.
Vĩ Kì ngược lại không thấy tức giận, anh chỉ cảm thấy ánh mắt của cô tựa đứa trẻ con đang cầu xin sự giúp đỡ từ người lớn. Xinh đẹp chết người, điều này càng khiến người đàn ông thêm kiên quyết.
Nhất định phải làm cho em ấy khóc lóc cầu xin dưới thân mình.
"Em sao không?" Vĩ Kì bắt đầu nghiêng người, tiến đến gần Thánh Âm, chỉ nghe thấy cô lầm bầm: "Quay đầu giờ có kịp không?"
"Không kịp." Anh ta tiện mồm phun ra hai chữ trả lời dùm cô. Sau đó bắt đầu cởi đồ hộ Thánh Âm. Trên người cô chỉ treo mỗi cái khăn choàng tắm, việc này rất đơn giản. Chưa quá nửa phút, cả hai người họ đều trong trạng thái cởi truồng đối diện nhau. Ừm, thân nhiệt của Vĩ Kì nóng bất thường, dán chặt lên người cô khiến Thánh Âm không dễ chịu cho cam.
Bọn họ đã hôn nhau quá nhiều, làm cuộc dạo đầu nãy giờ rồi. Giờ Vĩ Kì chỉ khao khát nhanh nhanh tiến công, để cho linh hồn của hai người hoà làm thành một...
Linh hồn bọn họ...hoà làm thành một.
Nghĩ đến đây, Vĩ Kì bỗng cảm thấy hưng phấn lạ thường. Trái tim nóng đến phát run. Nếu Thánh Âm mà đọc được mấy ý nghĩ điên khùng này của anh ta, chắc cô sẽ tự hỏi bản thân nam nhân cao lãnh hoa quý trước đây chạy đi đâu mất rồi cho xem.
Thánh Âm chỉ thấy ánh mắt của nam nhân đè trên người mình bỗng chốc trở nên quá khác thường. Bình thường khi cô nhìn anh, chỉ thấy lạnh toàn lạnh. Nhưng trong giây phút này, tròng mắt đen sâu thăm thẳm, y chiếc hố đen sâu vô tận chợt làm cô sợ hãi.
||||| Truyện đề cử: Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy |||||
Đây là vẻ mặt gì đây? Tính đem cô ra ăn thịt sống thật à?
Còn chưa kịp chớp mắt nhìn lại, thì Vĩ Kì đã lật người Thánh Âm ra sau. Tấm lưng trần của cô dán chặt với lồng ngực chàng trai. Ướt