Vĩ Kì không có đuổi theo, Thánh Âm một đường thuận lợi về nhà.
Hệ thống chủ đưa ra cao kiến: [ Túc chủ có thể nhân cơ hội này mà chạy trốn. Tôi có thể đề xuất cho cô một số địa điểm ẩn náu tuyệt vời.]
Thật là mẹ nó cuồng nhiệt. Chả cần biết vì cớ sao nhiệm vụ gì dính dáng đến Vĩ Kì là hệ thống nó lại như vậy?
Thánh Âm lục lọi ngăn kéo giường lấy ra một đống tiền mặt cô lén tích trữ. Dùng tiền mặt sẽ tiện hơn cho vấn đề chạy trốn. Ngồi yên đếm tiền, trong đầu cô dò hỏi hệ thống: [ Vĩ Kì thực sự lên giường với Tiêu Diễm rồi đấy à?]
[ Sao túc chủ lại hỏi vậy? ]
"Đương nhiên ta phải hỏi câu này." Đếm xong xấp tiền dày cộp thứ nhất, cô lại lôi tiếp xấp tiền dày cộp thứ hai ra, liếm ngón tay đếm tiếp: "Ta lăn giường với ảnh rất nhiều lần. Tưởng tượng đến quả dưa chuột ta từng dùng mà dám tự ý hứng lên vì người khác, thật sự quá tởm lợm. Nếu mà Vĩ Kì thực sự làm điều đấy, để ta đi giết ảnh trước đã. Như thế khỏi li hôn rườm rà. Trực tiếp thành goá phụ là ok rùi."
Hệ thống chủ: [... ]
Dường như bị sự thần kinh vô cớ của Hải yêu doạ sợ. Nó im lặng hồi lâu, cuối cùng mới viết ra vài câu trả lời: [ Vĩ Kì bị hạ thuốc, Lăng Tiêu Diễm muốn phác gục ảnh nhưng không được. Vốn ảnh nhờ người gọi cô đến để giải dược. Ai ngờ chưa kịp ném Lăng Tiêu Diễm ra ngoài thì túc chủ đã xông vào. Mọi chuyện mới hiểu lầm đến vậy. ]
"Vậy là Vĩ Kì không bẩn?"
[ Không, thưa túc chủ.]
"Nhưng ảnh dám cương vì nữ nhân khác?"
Hệ thống chủ không phải là một con hệ thống ngu ngốc. Ngược lại thì nó là một tay già đời ra phết: [ Nếu một ngày cô bị người ta đánh thuốc kích dục, rồi ném cô cho một người đàn ông cơ bắp trai tráng. Xin hỏi tác dụng của thuốc có khiến túc chủ n*ng không?]
Tiểu yêu tinh xém nữa thì cắn phải lưỡi. Mợ nó! Hệ thống cao lãnh hoa quý thế mà lại dùng chữ "n*ng" đầy thô tục thế à?
Cô không trả lời, chỉ ngồi lặng lẽ đếm tiền tiếp. Tại vì Thánh Âm biết rõ, trong tình huống đấy không khéo cô lại là sói nữ đói khát lao đến đè người ra trước đấy.
Gật gật đầu, chỉ cần hiểu Vĩ Kì sạch là được. Nếu anh ta thực sự bẩn rồi, thế cô sẽ không ngại cho anh làm thái giám luôn.
Biết ngay mà, con người Vĩ Kì đâu phải một người lăng nhăng chứ.
Đợt chạy trốn này, Thánh Âm không buồn đem theo vali. Tại vì mang vali dễ gây nghi ngờ. Cô chỉ vác theo cặp đựng thú cưng cùng một chiếc túi xách nhỏ là ổn. Lăn xuống tầng một, tiểu yêu tinh nghĩ trong lúc ông chồng kia chưa chạy về thì mình nên đi sớm thôi. Chứ anh ta mà về rồi thì dù cô có cánh cũng khó chạy.
Ngồi vào trong xe ô tô chuyên dụng, Thánh Âm hất hất tóc nói với tài xế: "Chở tôi đến khu trung tâm thương mại đi."
Trung tâm thương mại nhiều người đi lại, là địa điểm thích hợp để đánh lừa vệ sĩ.
Nếu không phải có hệ thống chủ nói, chắc tiểu yêu tinh cũng không ngờ rằng Vĩ Kì sai sử vệ sĩ ngầm đi theo mình.
Nhìn đường phố phồn hoa lướt qua tầm mắt, Thánh Âm chợt nhớ ra vấn đề khác nữa. Cô hoang mang gọi tên hệ thống: "Nhỡ đâu ta còn chưa kịp ra khỏi Trung Quốc đã bị người của Vĩ Kì tóm lại thì sao?"
Thế lực Lôi tộc lớn bao trùm cả đất Bắc Kinh, cùng cạnh tranh khu vực với nhiều đại gia tộc lớn khác nữa. Thánh Âm không