"Hoàng hậu nương nương, vụ nổ lần trước đã để lại trong não Hoàng thượng một khối u." Quỷ y sau khi chẩn đoán bệnh tình cho Lưu Tổ Đế, chắp hai tay cung kính bẩm. Thái tử cùng Yến quận vương nghe được những lời này, sắc mặt bình đạm như đã sớm quen. Thánh Âm thì khỏi nói rồi, nàng cũng không có hứng thú gì cho cam. Chỉ có mỗi Đỗ ngự y yêu thích y thuật kia tò mò hỏi: "Khối u trong não? Thứ cho ta ngu dốt, xin Quỷ y có thể nói rõ hơn không ạ?"
Quỷ y không hề vì thấy Bạch Thuật ngu dốt hơn mình mà tỏ ra kiêu ngạo: "Trong đầu Hoàng thượng xuất hiện một cục thịt nhỏ. Cục thịt này chèn lên mạch dây thần kinh não của Ngài, gây ra hiện tượng hôn mê sâu. Nếu để trạng thái này lâu hơn nữa thì sớm muộn Hoàng thượng cũng khó giữ mạng."
Quỷ y tiếng tăm lừng lẫy, là người trong giang hồ, ăn nói không hề có phong cách giả dối cung đình. Đỗ ngự y rất sợ Hoàng hậu nương nương không ưng miệng lưỡi người ta, gây ra ác cảm.
Ông ta nghĩ hơi nhiều rồi.
Thánh Âm không quá quan tâm xem Lưu Tổ Đế bị bệnh gì. Mạng của lão may ra còn cầm hơi được mấy tháng nữa cơ: "Phương pháp chữa trị?"
Nghe đến phần này, Đỗ Bạch Thuật hứng chí hẳn lên. Dỏng tai lắng nghe bí truyền của Quỷ y. Nhưng khi nghe xong thì ông ta sợ mất mật.
"Nương nương, thần cần thực hiện một buổi xẻ mổ đầu của Bệ hạ, để gắp ra khối u chèn não đó. Chỉ cần loại bỏ được cục thịt đấy, khả năng Hoàng thượng khoẻ lại là có thể." Quỷ y lại cúi người thưa. Nàng ta mặc một thân nam trang đơn giản, mặt nạ bạc đeo lên mặt che khuất đi dung nhan kia đạo mạo kia. Ánh mắt như có như không cứ liếc đến gương mặt xinh đẹp vũ mị của Thánh Âm: " Đây chính là phương pháp duy nhất cứu Bệ hạ."
Còn hay không thì lão ta cuối cùng cũng về mơi chín suối, mồ yên mả đẹp mà thôi.
"Thực hiện theo điều ngươi muốn làm đi, Quỷ y. Nếu thiếu phụ tá thì có thể cùng Đỗ ngự y gọi thêm vài thái y khác vào." Nàng biết thừa, con hàng Vân Khinh này là đang soi xét xem nàng có phải là người xuyên không giống ả không?
Đột nhiên Quỷ y ngẩng phắt cái mặt lên, ánh mắt ả rất chói, khiến cho Hải yêu cảm thấy khó chịu cực điểm. Ả cất giọng lanh lảnh: "Hoàng hậu nương nương dường như không bị doạ sợ bởi biện pháp máu me này của thần." Rồi, ả quái dị cười khẽ: "Người không sợ thần giết chết Bệ hạ sao?"
"Làm càn!" Người nói ra hai chữ này, là lão thái giám tổng quản.
Thánh Âm phất tay ngăn cản ông ta: "Truyền lệnh của bản cung. Có Quỷ y ở đây chữa bệnh cho Hoàng thượng, chúng phi tần, vương gia lập tức lui về để trả lại không gian yên tĩnh nơi Dưỡng Tâm điện."
"À, vâng thưa nương nương." Thái giám tổng quản lo lắng cho mạng đế vương, liền bị Hà Ngâu đẩy lưng ra ngoài.
"Không sao, bản cung rất tin tưởng vào Quỷ y. Nhưng..." Tiểu yêu tinh đưa một tay vuốt tóc trên trán, nở nụ cười khuynh diễm động lòng người. Chỉ là tầm mắt không có tí ý cười nào hết: "Nếu ngươi thật sự giết chết Hoàng thượng, liền đem mạng của ngươi cùng Thái tử, Yến quận vương xuống địa ngục bồi chàng đi."
"Ha..." Vân Khinh lắc đầu không nói gì với nàng nữa, chuyển hướng sang Đỗ Bạch Thuật: "Để thực hiện ca mổ xẻ này, trước tiên chúng ta cần cạo đầu Bệ hạ ra. Tóc Ngài sẽ ảnh hưởng đến quá trình của ta."
Đỗ Bạch Thuật:"..." Cạo tóc Hoàng thượng?
Hoàng hậu cho phép sao?
"Đương nhiên là được." Lắc lắc ống tay áo, tặng cho Quỷ y một ánh mắt động viên: