Thanh Cúc nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn Mai Hạ.
Thế này là thế nào? Kiếp trước Mai Hạ ngông nghênh, kiêu căng lắm cơ mà? Không phải muốn gì là phải đoạt cho bằng được sao? Dù cảm nhận rất rõ tâm mắt của nữ chính, thể nhưng cô chẳng thèm đếm xỉa tới.
Mai Hạ lầm bầm với hệ thống: "Gì đây? Nữ chính nghĩ viên ngọc của cô ấy có giá lắm à?"
Trong truyện bị đẩy tới 50000 lượng, không biết vì sao nguyên nhân vật có thiết lập là thiên tài mà lại ngốc nghếch thế.
Có thể trong thế giới cổ đại bình thường, nó thực sự đáng giá như vậy.
Nhưng đây là thế giới có thể tu luyện, thứ có linh khí và kì diệu có rất nhiều.
Viên ngọc kia có thể rất đẹp đó, công dụng cũng có, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Chẳng bằng một góc của đan dược loại trung nữa.
Tiếp theo là một viên đan dược phụ trợ tu luyện.
Đây mới là mục đích chính của Thanh Cúc khi tới đây.
Thế nhưng vừa tổn tiên mua viên ngọc của chính mình, nàng không chắc mình có giành được không.
Vốn dĩ theo kế hoạch của nàng là dùng tiền bán được ngọc mua đan dược, giờ thì đổ bể hết rồi.
Giá hét lên càng ngày càng cao, có điều Mai Hạ không hề quan tâm.
Mọi người đều cảm thấy bình thường, dù sao nhà người ta là Thái y mà.
Cuối cùng cũng có một thứ làm Mai Hạ chú ý: Bách Bảo Thảo.
Đây là một loại thảo dược hiếm có, dược tính mạnh mẽ, thần kỳ và nhiều công dụng.
Người ta nói đó là tiên thảo mà tiên nhân gieo trồng ở nhân gian.
Không biết là vị nào dám bỏ ra để đấu giá đây.
Dù chỉ có mấy gốc nhưng cũng đủ làm vô số người điên cuồng.
Tuy giá khởi điểm đã rất cao nhưng không thể hạ nhiệt được ngọn lửa trong lòng mọi người.
"500000!"
"7000001"
"1000000 Hai âm thanh một nam một nữ vang lên.
Đó là Mai Hạ và Dạ Thành.
Hai người ở trong hai phòng riêng khác