Bên kia đối phương không ngờ lần này cô lại "cứng"
như vậy, hô lên: "Mẹ nó Mai Hạ, để tao chống mắt lên mày trụ được bao lâu"
"Xời, mày nghĩ trai đẹp chết hết rồi à? Tao thoát ra khỏi thằng đó phát đóng ngay MV với Huy Nam còn gì"
Mai Hạ đáp lại bằng một tiếng cười hết sức khinh thường.
"Mày còn dám nói nữa? Thần tượng của tao đó, còn chưa nói chuyện được mấy câu mà mày đã cùng người ta yêu đương nhảy sông rồi..."
Gô không chịu được tiếng khóc la thảm thiết của đối phương, dứt khoát cúp máy.
Trong đầu cô không ngừng tự hỏi, Đắc Hải có gì hay để nguyên nhân vật say mê như điếu đổ chứ? Thành thật mà nói, hắn chỉ có cái mặt và gia thế.
Nhưng cô ấy cũng đâu kém gì? Không hiểu vì sao mà cũng thích mấy năm cho được.
Cô ngáp một cái, tiếp tục xào rau.
Hiện tại cô đang nhớ nhung cái giường lắm rồi và chỉ muốn ăn xong là quay về ngay với nó.
Ngày mai là buổi học đầu tiên ở nhà thầy, cô phải chuẩn bị tinh thần thật tốt! Dọn đồ ăn ra bàn, cô lại thấy tiếng thông báo của điện thoại vang lên.
Mai Hạ cäm lên xem thì thấy là Khánh Phong.
Anh nói: "Mẹ kiếp, dọa chết tớ rồi.
Cậu đoán xem hôm nay tớ gặp chuyện gì?"
"Chẳng lẽ cậu gặp ma?"
Cô không có hứng thú hỏi.
"Đừng sợ, chúng ta đều từng là ma rồi"
Khánh Phong đáp lại cô bằng ba dấu chấm.
Hồi lâu sau mới thấy cậu gửi tin nhắn thoại tới.
"Hôm nay tớ cùng hội bạn vào quán bar đu đưa tí.
Ai dè đang hăng thì có một cô gái xộc vào."
"Cô ta trông khá thảm nên tớ không có đuổi.
Chưa kịp mở mồm hỏi danh tính thì đã thấy lăn đùng ra đất ngất.
Hồi sau thì thấy đối phương tỉnh rồi.
Quan trọng là cái hệ thống rách nhà tớ thông báo chúc mừng đã gặp nữ chính"
"Cái gì?"
Mai Hạ ngạc nhiên.
"Nữ chính xuyên tới không phải là chuyện của ba năm sau sao?"
Lúc này hệ thống 689 nhảy ra giải thích: "Chủ nhân, ngài có nhớ ở thế giới đầu cốt truyện đã can thiệp làm nữ chính xuất hiện sớm hơn