Mai Hạ không khỏi sốt sắng, cô hỏi: "Có chuyện gì vậy Khánh Phong? Cậu đang ở đâu? Có cần tớ đến đón không?"
"Không cần, tớ đang ở nhà"
Bên kia, dường như cậu đã trấn tĩnh hơn.
"Hình như tớ say rồi.Cậu đừng lo, tớ ngủ một giấc đây"
Mai Hạ thấy đối phương tắt máy, có chút lo lắng.
Cô bảo 689 thử liên hệ với 000 để hỏi thăm tình hình.
Hệ thống nói trong thế giới này, quy luật cốt truyện kiểm soát rất mạnh mẽ.
Nó chắc chắn sẽ khiến điều gì đó xảy ra nếu cảm nhận được hai hệ thống liên lạc với nhau từ xa.
Thậm chí khi gần nhau, hai hệ thống cũng không thể trao đổi với nhau quá lâu.
Mai Hạ liên bỏ ra 20 điểm để 689 bí mật liên hệ với bên kia.
Đúng lúc này, trên cầu thang vang lên tiếng bước chân.
Huy Nam đã tỉnh dậy nhưng vẻ mặt vẫn còn rất mệt mỏi và ngái ngủ.
Mái tóc lộn xộn như một con mèo xù lông.
Anh nhìn thấy cô, có hơi load chậm nghiêng đầu.
Cô cảm thấy như này rất thú vị, yên lặng xem anh còn có phản ứng gì.
Huy Nam véo tay mình xem là thật hay mơ.
Cảm giác đau đớn làm anh giật mình, thông tin trong não ập tới làm anh nhớ ra cô đã nói ở lại nhà của mình.
Anh có hơi xấu hổ, bước xuống nói: "Xin lỗi em, ở nhà anh có nhàm chán không? Thật ra vừa rồi mệt quá nên anh nói linh tinh đấy.Em về nhà cũng được mà"
"Không được đâu.Em nói rồi, em không để người bệnh ở nhà một mình đâu"
Cô đứng dậy nói.
"Chờ em vài phút, em nấu lại cháo cho nóng."
Huy Nam ngoan ngoãn ngồi trên ghế.
Ngủ một giấc không dài nhưng cũng làm anh cảm thấy đỡ hơn.
Chỉ là tác dụng phụ của thuốc làm anh cảm thấy hơi mệt.
Một bát cháo đặt trước mặt anh.
Mai Hạ giục anh ăn khi còn nóng.
689 nhìn hồi lâu, đột nhiên thốt ra một câu: "Sao đột nhiên lại nhớ tới Chí Phèo - Thị Nở thế nhỉ?"
Khi cô nói không cần như vậy, cậu sẽ cho cô