Editor: Lãnh Sam.
Ngôn Linh mới ăn được một nửa.
Một đạo âm thanh nghi vấn không quá hợp thời vang lên.
" Chị? Chị như thế nào lại ở đây."
Người nói chuyện, còn không phải Hứa Thanh Thanh.
Chẳng qua lúc này, Hứa Thanh Thanh sắc mặt có chút chậc vật, tinh thần cũng không tốt lắm.
Giống như đã chịu thật lớn đả kích.
Ngôn Linh nghe tiếng, buông muỗng trong tay, cả người tràn ngập lạnh lẽo.
Con ngươi xinh đẹp, đem hận ý chợt lóe qua trên mặt Hứa Thanh Thanh, bắt giữ rành mạch.
Cô cười nhạo.
" Không thấy tin tức hôm nay sao? Tôi cùng Hứa gia đã không còn quan hệ, đừng loạn nhận người thân."
Chỉ thấy Hứa Thanh Thanh trước mắt, nhanh chóng hốc mắt đỏ lên.
Kia ướt át nước mắt đảo quanh.
Dường như giây tiếp theo, liền phải phun trào ra.
Hứa Thanh Thanh bán thảm, luôn là tuyệt chiêu từ trước đến nay.
" Chị, thật xin lỗi, nếu bởi vì em, làm người cùng đại bá xảy ra hiềm khích, em cùng chị xin lỗi, chị không thể bởi vì một ít việc này, cùng đại bá đoạn tuyệt quan hệ cha con a!
Kia chính là cha ruột của chị, chị không thể nhẫn tâm như vậy......"
Theo tiếng khóc của cô ta, không ít người trong tiệm bánh ngọt theo hướng các cô nhìn qua.
Sự tình Hứa gia, nháo đến huyên náo ồn ào.
Rất nhiều người đều biết Hứa Thanh Thanh, nhưng lại không ai biết Hứa Ngôn Linh trông như thế nào.
Tình huống như thế, dẫn tới không ít người hứng thú, sôi nổi đem ánh mắt nhìn, còn có người hiểu chuyện trộm lấy điện thoại ra.
Hứa Thanh Thanh nhìn hấp dẫn không ít ánh mắt, đáy mắt nước mắt càng lưu càng nhiều, thanh âm khi khóc kia.
Lại cùng lời nói mềm mại của cô ta, thắng không ít, tâm đồng tình của người qua đường.
Nhân cơ hôi này, Hứa Thanh Thanh đưa tay muốn bắt lấy Ngôn Linh.
Nhưng mà, lại bị Ngôn Linh thân thủ nhanh nhẹn tránh ra.
Đáy mắt Ngôn Linh toàn là châm chọc, thanh âm thanh triệt đối với biểu diễn của Hứa Thanh Thanh đánh giá một phen, " Khóc đến quá giả, cảm tình cũng không đủ tha thiết chân thành.
Về nhà nhìn vào gương luyện thêm cho thật tốt, sau đó lại ở trước mặt tôi khóc.
Nói không