Editor☘️: Lãnh Sam.
()...,
Các nam sinh bị Ngôn Linh cự tuyệt kinh ngạc một chút.
Mấy người bọn họ xấu hổ xoay người rời đi, trở về phòng học.
Nhưng thật ra nam sinh xuất hiện đầu tiên kia, vẫn như cũ nhìn chằm chằm Ngôn Linh.
" Tôi, tôi sẽ không quấy rầy cậu...... Tôi cùng bọn họ không, không giống nhau."
Hắn gập ghềnh nói một câu.
Ngôn Linh méo mó đầu, cô còn phải chờ Phong Lâm, nếu nam sinh này không đi, đợi chút nữa Phong Lâm nhìn thấy, vạn nhất độ hảo cảm giảm xuống thì làm sao bây giờ?
Ừm, đem hắn tống cổ đi mới được!
Giọng nói cô thanh lãnh, " Vậy cậu nghe cẩn thận, tôi chỉ nói một lần."
" Ừ ừ ừ!" Đáy mắt nam sinh tràn đầy vui sướng.
Không nghĩ tới, cô thật sự cho hắn phương thức liên hệ.
Ngôn Linh, " xxxxxxxx......"
Nam sinh, " Tôi nhớ kỹ!"
Ý mừng dưới đáy mắt hắn, nhiều đến không hòa tan được.
Ngôn Linh hướng về phía hắn xua xua tay, ý bảo hắn đừng ở chỗ này chặn đường.
Nam sinh lại là thực nghe lời quay đầu liền trở về phòng học.
Ngay sau đó, nam sinh lại quay trở lại, chẳng qua lúc này đây, trong tay dọn một cái ghế đặt ở trước mặt Ngôn Linh.
" Đứng có chút mệt, cậu ngồi chờ."
Tuy không biết rằng cậu đang đợi ai......
Dứt lời, nam sinh lại lần nữa nhanh chóng trở về phòng học.
Từ phương hướng Ngôn Linh nhìn qua, nam sinh mơ hồ đang lấy giấy bút, viết cái gì đó.
Mà xung quanh nam sinh, cũng khiến cho một trận cười vang.
Đến nỗi nam sinh đỏ mặt nói gì đó, Ngôn Linh không có hứng thú nghe.
Quay đầu quét một vòng ở hướng cầu thang, haiz, vẫn không có ai.
Đừng nói là Phong Lâm cũng đi phòng học của cô để tìm cô?
Nếu là như vậy, chẳng phải là cả hai người đều không thể gặp nhau sao?
Liền ở lúc cô tính rời đi, đột nhiên cảm giác được vài cái ánh mắt không có ý tốt.
Ngôn Linh dừng lại bước chân, nghiêng đầu nhìn qua đó.
Tầm mắt vừa vặn cùng Ngôn Tuyết đụng phải, giao nhau ở giữa không trung.
Cô thậm chí, có thể rõ ràng từ đáy mắt Ngôn Tuyết nhìn thấy sự ghen ghét.
Ngay sau đó.
Ngôn Tuyết đứng lên.
Mấy người chị em bên cạnh Ngôn Tuyết, cũng theo đó đứng lên.
Những người