Editor☘️: Lãnh Sam.
Ngôn Linh thần sắc đạm mạc liếc mắt nhìn hắn một cái.
Người này lớn lên cũng chẳng ra sao.
Nguyên chủ như thế nào liền cứ luôn khăng khăng một mực thích hắn vậy?
Chỉ có thể nói ánh mắt của nguyên chủ không quá tốt.
Theo Sở Hạ đến, không ít bạn học trong lớp đều hướng ánh mắt nhìn về phía các cô.
Ngôn Tuyết ỷ vào Sở Hạ không biết vừa mới đã xảy ra việc gì.
Nhanh chóng kéo hảo cảm nói, " Sở Hạ, anh đừng trách Ngôn Linh, chuyện này, không liên quan đến em ấy. "
Chị em tốt bên cạnh Ngôn Tuyết lại không quen nhìn bộ dáng Ngôn Tuyết vì Ngôn Linh suy nghĩ này, cuống quýt lên tiếng, " Sở Hạ, cậu đã đến vừa đúng lúc rồi, cậu mau đến đây xả giận giúp Ngôn Tuyết, cái đứa em gái này của cậu ấy a, thật đúng là lợi hại!
Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, cô ta còn dám vu hãm Ngôn Tuyết, không chừng sau lưng, đem Ngôn Tuyết khi dễ thành cái bộ dáng gì nữa!"
Bỗng nhiên bị cõng nồi Ngôn Linh, " ???" Lời này nghiêm túc sao?
Cô khi dễ Ngôn Tuyết?
Mẹ nó, mắt mù đi!
Rốt cuộc ai khi dễ ai?
Sở Hạ quay đầu liền phải đi mắng Ngôn Linh, thình lình, vừa vặn đụng phải khuôn mặt nhỏ kiều tiếu của cô.
Lời nói muốn mắng chửi người, tức khắc kẹt ở cổ họng, hơn nữa ngày cũng chưa nói ra được một chữ .
Ngôn Linh?
Đây là Ngôn Linh?
Thiếu nữ lớn lên xinh đẹp như tiên nữ này lại là Ngôn Linh xấu xí kia?
Vẻ mặt Sở Hạ kinh ngạc nhìn cô.
Mà Ngôn Tuyết một bên gắt gao chú ý phản ứng của Sở Hạ, kém chút tức đến hộc máu.
Cô ta liền biết, bộ dáng này của Ngôn Linh, sẽ thông đồng không ít người.
Quả nhiên, ngay cả Sở Hạ cũng không ngoại lệ.
Ít nhất vừa mới trong nháy mắt kia, đáy mắt Sở Hạ nhiều vài phần kinh diễm.
Thẳng đến khi chị em tốt kia lên tiếng nhắc nhở, " Sở Hạ cậu sao lại thế này a? Cậu không phải là cũng bị bộ dáng này của Ngôn Linh lừa gạt đi? Nói không chừng gương mặt này căn bản chính là giả...... "
Sở Hạ lúc này mới lấy lại tinh thần, thu hồi ánh mắt có chút trắng ra kia.
Trước mặt mọi người, nhìn chằm chằm