Editor: Lãnh Sam.
Trong chớp mắt.
Sở Hạ đi theo Ngôn Tuyết biến mất ở cửa thang lầu.
Trên hành lang dư lại mấy người hai mặt nhìn nhau.
Này......
Kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?
' Chị em tốt ' của Ngôn Tuyết quay đầu liền muốn đi mắng Ngôn Linh, thình lình, lời nói còn chưa ra khỏi miệng, liền đối diện với ánh mắt âm lãnh của Phong Lâm.
Một cái chớp mắt kia, cô ta đánh cái rùng mình, cơ thể co rúm lại một chút.
Thức thời đi ngay vào phòng học, một chữ cũng không nhiều lời.
Phong Lâm người này, trừ bỏ là giáo thảo ra, còn mẹ nó đặc biệt lãnh.
Lại lãnh lại ngạo.
Không dính khói lửa phàm tục.
Hơn nữa gương mặt lớn lên vô cùng tinh xảo tuấn tú kia, càng là dẫn đến không ít nữ sinh vì hắn điên cuồng.
Chính là hắn lãnh đến trình độ nào?
Rất nhiều người đều nói hắn không có tâm.
Liền tính nữ sinh ở trước mặt hắn rơi xuống nước, té ngã, tỏ tình, hắn cũng sẽ không nhìn nhiều một cái, mỗi lần đều là nhìn như không thấy.
Nhưng chính là một người như vậy.
Cư nhiên ở thời điểm Ngôn Linh xông đến, không có đem người ta đá văng.
Ngược lại thuận tay đem người ôm ở trong lòng ngực?
Nói hai người bọn họ không có quan hệ, có người tin sao?
Căn bản là sẽ không có ai tin tưởng.
Không ít người trong phòng học, đã từ lúc vừa mới bắt đầu kinh hô, giờ trở nên bình tĩnh không ít.
Nhưng...... Vẫn là không có cách nào bình tĩnh hoàn toàn.
Mẹ nó, giáo thảo núi băng vạn năm này, cũng sẽ lộ ra vẻ mặt ôn nhu như vậy???
Mẹ ơi, con lại tin tưởng vào tình yêu rồi.
Mẹ ơi, mau xem, đó là bạn trai tương lai của con!
Ngôn Linh nhìn thoáng qua phương hướng Sở Hạ đã sớm biến mất kia, đáy mắt xẹt qua một mạt không vui.
Phong Lâm nhanh chóng bắt giữ được biểu tình của cô, " Như thế nào, em muốn gặp cậu ta?"
Nghe vậy, Ngôn Linh gật gật đầu.
" Đúng vậy, muốn gặp hắn."
Cánh tay Phong Lâm đang ôm eo của cô, không tự giác mà dùng sức, "......." Em đều có anh, còn dám nhìn tên rác rưởi khác!!!
Ngôn Linh cũng không phát hiện, ngược lại biểu cảm phiền muộn nói, " Hắn còn chưa xin lỗi tôi đâu! Còn có Ngôn Tuyết, bọn họ chạy quá nhanh, lần