Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Nhiệm vụ ban thưởng: Đến đây đánh tôi này 33


trước sau

Đến đánh tôi này, các người dám sao? Đồ cháu con rùa!

Ánh mắt Lâm Tịch sắc nhọn như đao, mang theo bễ nghễ và miệt thị, đứng trước mặt bọn họ, kiêu ngạo như thế.

Đây là tiểu bạch ngu xuẩn cái gì cũng không biết, chỉ biết quanh quẩn tại thôn Tân Thủ sao? Trong lòng Tàn Tửu Nhất Bôi tràn đầy đắng chát.

Lúc trước liếc mắt liền nhìn ra đây là người Bùi tiểu thư muốn hủy hoại.

Mà hủy hoại một nhân vật trong trò chơi, còn có điều gì tàn nhẫn hơn việc biến người đó thành một phế vật sao?

Tàn Tửu Nhất Bôi thấy cô ấy là một dược sư, thế là lập tức có ý tốt đi qua, mang cô ấy đi làm nhiệm vụ của người mới, rất dễ dàng lấy được tín nhiệm của cô ấy, nói cho cô ấy biết dược sư nhất định phải thêm toàn bộ điểm vào thể chất mới lợi hại.

Trí lực là khẳng định không thể để cho cô ấy thêm, cũng không đề nghị lực lượng và nhanh nhẹn, nhân vật thêm toàn bộ vào nhanh nhẹn đều rất biến thái, coi như công kích không cao, nhưng hầu như vĩnh viễn đều ở trạng thái miss, dùng lời của minh tinh điện ảnh nào đó tới nói: "Đánh không tới, đánh không tới, vẫn là đánh không tới."

Mà biến thái tăng lực lượng cũng không phải là chưa từng có, tóm lại chỉ có thêm thể chất mới là an toàn nhất, dù máu dày thì làm được cái gì? Thế giới này rất thực tế, ngươi không thể thể hiện ra giá trị, đánh quái không mất máu, cộng thêm kỹ năng trí lực không đủ, một người dược sư câm điếc, chỉ có thể bị tất cả mọi người ghét bỏ.

Sau đó Tàn Tửu Nhất Bôi lại thử mang cô ấy đến đào quặng cho công hội, không nghĩ tới cô ấy vui vẻ đi tới, nhìn xem vẻ thỏa mãn của cô ấy, Tàn Tửu Nhất Bôi có chút không đành lòng.

Người này không giống loại tâm cơ chuyên đi dụ dỗ đàn ông như Bùi tiểu thư đã nói!

Tàn Tửu Nhất Bôi nghĩ, nếu như cô ấy vẫn luôn ngoan ngoãn ở trong công hội, mỗi ngày thành thành thật thật đào quặng kiếm năm mươi đồng cũng không tệ, ít nhất Bùi Mộ Dao cũng không cần lại đẩy cô ấy vào chỗ chết, cô ấy cũng có thể giữ được một cái mạng ở đây.

Mặc dù đối với chuyện này Tàn Tửu Nhất Bôi cũng lấy được không ít chỗ tốt, đồng thời "Lam Nhiễm" cho tiền lương là tám mươi đồng mỗi ngày, còn lại đều bị anh ta giữ lại.

Tàn Tửu Nhất Bôi cảm thấy Tịch Nhược nên cảm kích chính mình, nếu không cô ấy đã sớm bị luân bạch, ngay cả mỏ đều không có mà đào.

Ai ngờ người tính không bằng trời tính, cô ấy vẫn nhìn thấy Lê thiếu.

Tàn Tửu Nhất Bôi vốn đang chờ nhìn cô ấy bị đùa giỡn đến vô cùng thê thảm cuối cùng mệnh tang Hoàng Tuyền, kết quả không nghĩ tới chính là, cô gái này thế mà như một đóa bạch liên, ở trong vũng bùn vẫn như cũ gian nan tách ra đóa hoa.

Em gái nói nhất định phải giết cô ấy một lần, anh ta không đồng ý.

Bây giờ người ta là quý nhân của "Sát Lục Thiên Hạ," chuyên gia chế tạo Thần khí, bọn họ vẫn nên ngoan ngoãn nên làm gì thì làm đi. Trong nhà chỉ còn lại xác rỗng, anh ta đi theo Bùi tiểu thư dựa vào một chút tình cảm khi còn bé còn có thể kiếm mười vạn đến hai mươi vạn mỗi tháng, như thế là tốt rồi.

Nhưng em gái mình nhất định phải giết cô ấy, nói cũng bởi vì tiện nhân này nó mới hoàn toàn mất đi Trác Thiên Kình.

Tàn Tửu Nhất Bôi thật sâu thở dài, làm sao lại như vậy?

Gia thế của bọn họ đã không xứng với người ta, cho tới bây giờ Trác Thiên Kình đều không thuộc về nó!

Từ khi nhà anh ta phá sản, sau đó ở trong mắt Bùi Mộ Dao, anh ta từ một thanh mai trúc mã rớt xuống làm một tiểu đệ chạy chân, đứng ngoài xem Bùi Mộ Dao và Lê Thần anh anh em em, anh ta đã nhìn thấu tất cả mọi thứ.

Dù sao cũng cùng ở trong bụng mẹ ngây người dài dằng dặc hơn chín tháng, bọn họ tâm ý tương thông, cho nên anh ta vẫn không chịu được lời khẩn cầu của em gái, đồng ý chỉ một lần này, bất kể là ai giết ai, sau khi giết xong, ân oán tiêu tan, đường ai nấy đi.

Nhưng anh ta thật sự không nghĩ tới, phế vật bị chính mình hố thành máu trâu này, thế mà kiếm tẩu thiên phong*, chính mình giãy dụa ra một con đường sống mới.

*ý nói không theo quy tắc bình thường, dùng những biện pháp hoàn toàn mới để giải quyết vấn đề.

"Quên đi, đợi lát nữa kéo lên chúng ta trực tiếp logout, anh nhận thua. Nếu không còn có thể như thế nào đây? Công hội, nhân mạch, tài lực, hiện tại chúng ta đều không đấu lại cô ấy. Tả Tả, từ bỏ đi."

"Em không, Hữu Hữu, vạn chúng nhìn trừng trừng như vậy, con rệp này, cũng dám vũ nhục em như vậy, em nuốt không trôi khẩu khí này! Em nhất định phải giết cô ta một lần, nếu không em chết không nhắm mắt! Chờ lát nữa được kéo lên, anh thấy em ẩn thân rồi chúng ta bắt đầu đếm giây, đồng thời công kích, em cũng không tin, Bạo Viêm và đâm sau lưng cùng lúc, giết không được cô ta!"

Quả nhiên, "Thần Thiên Hạ" ra hai dược sư 50 cấp đem hai người kéo lên, tiếp tục chữa thương.

Độc Thượng Lan Chu nhẫn nại tính tình đợi đến khi máu lam hoàn toàn khôi phục,
lập tức tiến vào trạng thái ẩn thân.

Khóe miệng Lâm Tịch lộ ra nụ cười châm chọc, ẩn thân vô dụng đối với lão tử.

Cảm ứng được Độc Thượng Lan Chu rón rén, cười một tiếng dữ tợn với cô, trong lòng Lâm Tịch bất giác cảm thấy buồn cười.

Cô canh chuẩn thời gian, ngay lúc lưỡi dao ánh trăng trong tay Độc Thượng Lan Chu đã giơ lên chém xuống, mà bên kia Bạo Viêm Chi Nộ của pháp sư cũng đồng thời đập tới..

Hệ thống: Tịch Nhược đối với bạn sử dụng đạo cụ đùa giỡn -- chao, trong vòng hai giờ, bạn chính là người có "Hương vị" phụ nữ nhất trên toàn bộ thế giới.

Đồng thời trong nháy mắt cũng đã sử dụng mỳ trường thọ hồi phục 500 máu.

Lúc Bạo Viêm của pháp sư rơi xuống chính mình trong nháy mắt anh ta cũng ngã xuống đất.

Mà trạng thái ẩn thân của Độc Thượng Lan Chu bị phá, lực công kích giảm phân nửa, tự nhiên không có trực tiếp bị phản chết, nhưng Lâm Tịch lại quay đầu vung mạnh một gậy vào người cô ta, không nhìn phòng ngự vậy mà trực tiếp đánh ra 2640 máu.

Độc Thượng Lan Chu tự nhiên thối hoắc mà chết rồi.

Trong lòng cô ta tràn đầy kinh dị, Tịch Nhược này thực sự quá quỷ dị, thấy thế nào đều là trạng thái ẩn thân của chính mình đối với cô ta không có tác dụng, nếu không khối chao đáng chết kia làm sao lại trùng hợp chuẩn xác phá trạng thái ẩn thân của mình tại thời khắc mấu chốt như vậy!

Lâm Tịch lần nữa kéo Độc Thượng Lan Chu, đánh chết. Hai tiểu dược sư hơn cấp 10 rất có nhãn lực, lập tức vung lên pháp trượng, kéo Tàn Tửu Nhất Bôi.

Ừm, Lâm Tịch cảm thấy trở về phải tìm một ít trang bị tốt cho hai tiểu tử này, rất biết nhìn tình huống.

Cô không hề nhân từ nương tay tiếp tục đánh chết pháp sư, sau đó..

Next

Đánh chết!

Next

Đánh chết!

Đợi hết mười phút phòng vệ chính đáng, hai người lại tuôn ra ba trang bị, tự nhiên đều vào trong ba lô của Lâm Tịch, cấp bậc cũng rớt xuống 30 cấp.

Lâm Tịch nhìn xem hai dược sư của từng công hội đem hai người bọn họ kéo lên, chậm rãi bước đi thong thả đến trước mặt Độc Thượng Lan Chu: "Tức giận sao? Uất ức sao? Nói cho cô biết, lúc cô giết người khác, tâm tình của bọn họ cũng giống như cô bây giờ! Kẻ giết người, người vĩnh viễn phải giết!"

Lúc Lâm Tịch nói ra lời này, cảm giác được một cỗ thoải mái khó mà nói nên lời thẳng thắn phát biểu suy nghĩ trong lòng, là cô gái ngốc kia đã được phát tiết, Lâm Tịch niệm tụng Ngưng Tâm Quyết: Tôi sẽ cho cô cuộc sống mà cô mong muốn. Về sau yêu quý chính mình, đừng lại dễ tin người khác.

Trong đám người, sắc mặt Quỷ Khấp phức tạp đi lên phía trước, nhìn đám người chung quanh một lát, trầm mặt nói ra: "Về sau có ân oán gì, trực tiếp tới tìm tôi, vô luận chuyện gì, tôi đều tiếp. Hai người kia, công hội nào muốn thu nhận bọn họ thì sẽ bị "Sát Lục Thiên Hạ" chúng tôi xem như là kẻ địch đối với công hội, tất cả tự gánh lấy hậu quả."

Đôi mắt khát máu của Quỷ Khấp nhìn hai người đã biến thành 30 cấp trang bị cũng không còn thừa mấy kiện: "Cút đi!"

"Tiểu Nhược, làm tốt lắm! Tôi cảm thấy mình sắp yêu cô rồi, cô thực sự quá đẹp!" Ánh mắt Khai Tạp Yến Lạp Đại Phẩn tỏa ra ánh sao chạy tới, duỗi ra cánh tay muốn ôm Lâm Tịch.

Kết quả nghênh đón anh ta là một đầu chân váy và giọng nói lạnh lẽo của Lâm Tịch: "Đừng nói yêu với tôi, nói yêu cầm chân đạp!"

Quỷ Khấp nhìn một chút Khai Tạp Yến Lạp Đại Phẩn đang ngây người tại chỗ làm dáng đầu hàng: "Đừng có đùa nữa, hiện tại muốn nói chút chuyện đứng đắn."

Lâm Tịch nói ra: "Tôi cùng Thiên Ngạo tới làm nhiệm vụ, anh nhìn đỉnh đầu tôi đi."

Lúc này hai người mới chú ý tới chữ lớn lơ lửng trên đỉnh đầu Lâm Tịch.

Quỷ Khấp nói ra: "Tôi mới vừa online, Thiên Ngạo liền gọi tôi mau đến đây, nói cô ở đây bị người ta phục kích."

"Mặc dù hai chúng tôi như lửa thiêu mông chạy tới, nhưng cũng tin tưởng không có người nào có thể phục kích được đồ biến thái Tịch Nhược này." Tạp Yến liếc mắt.

"Quan tâm sẽ bị loạn, lão Nhị, chẳng lẽ cậu yêu cô ấy?"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện