Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Nhiệm vụ thế giới: Mang ngươi đi hô hấp 26


trước sau

Hóa ra là A Lê!

Trong căn phòng trống trải vốn chỉ có mười mấy cây nến, có vẻ hơi mờ mịt không rõ, mà giờ khắc này trong phòng phảng phất giống như ban ngày, chiếu sáng rõ ràng rành mạch khiến mỗi người đều nhìn thấy một đóa hoa sen chậm rãi nở rộ trước người A Lê.

Hoa sen kia có kích thước không khác hoa sen bình thường, chẳng qua là toàn thân đỏ rực, giống như ngọn lửa đang đốt cháy hừng hực, càng đến gần màu sắc càng chói mắt, là hừng hực gần như khiến người hai mắt không cách nào nhìn thẳng.

Đồ ngốc cũng biết hoa sen này chắc chắn là một dị bảo kinh thế.

Sau khi đánh ra một cánh sen này, trông cả người A Lê đều có chút uể oải, dường như đã hao hết khí lực toàn thân, có thể thấy được điều khiển pháp bảo như thế, cũng cần bỏ ra cái giá khổng lồ.

Lâm Tịch cảm thấy thanh cung bạc kia của Khúc Cửu Tiêu đã đủ kinh diễm, nhưng so với đóa sen lửa này, dường như kém rất nhiều.

Vị trí bị cánh sen đánh trúng trên người Công tước Eugene, giờ phút này vậy mà bốc lên ngọn lửa màu đỏ ngòm.

Nhưng ngọn lửa kia cũng không có bất kỳ nhiệt độ gì, ngược lại có dáng vẻ giống như cực kỳ lạnh lẽo.

Rất nhanh, sau lưng Công tước Eugene bắt đầu bốc cháy từ trung tâm cánh sen, mà bên cạnh thế mà bắt đầu dần dần ngưng kết thành băng.

Sau khi kinh ngạc đám người đều âm thầm vui vẻ, tốt xấu Công tước Eugene ngay cả lãnh đạo đều không thể làm gì, cuối cùng cũng gặp khắc tinh.

Nhưng mà rất nhanh, mọi người đều không cười được.

Cánh sen kia dường như hao hết linh lực, bị cháy xém và cuộn lại như một trang giấy bị cháy, "Phụt" một tiếng trượt xuống từ phía sau lưng Eugene, mà vết thương Eugene vốn bị hoa sen vô cùng lạnh kia đốt cháy vậy mà đang chậm rãi tự lành!

Trong giọng nói Eugene mang theo vô tận đau đớn: "Không thể tưởng tượng đúng không, mỗi vị Huyết tộc cấp bậc Công tước đều có năng lực khác nhau, mà năng lực bản Công tước là tự lành. Cô gái nhỏ, màn biểu diễn của cô đã kết thúc, giờ đến phiên ta!"

Mấy người chấp hành ai cũng không nghĩ tới, Eugene ngoại trừ có được Thánh khí Cốt Cầm, lại còn có bản lĩnh tự lành.

Sau khi lãnh đạo phát ra ba mũi tên tựa như ngưng luyện từ ánh trăng kia, đã là nỏ mạnh hết đà, giờ phút này thấy anh ta như hán tử say rượu cần Linda đỡ mới có thể miễn cưỡng đứng vững, còn Eugene vậy mà vẫn như cũ lông tóc không thương, mấy người không khỏi vãi cả linh hồn, rốt cuộc không còn lòng ham chiến. Hướng về lối đi nhanh chóng chạy trốn.

Vẫn nên bảo vệ mạng nhỏ trước đi!

"Muốn đi? Dẹp ý niệm này đi, lúc các ngươi tới, cửa đã phong kín. Chẳng những thể xác các ngươi không có cách nào chạy thoát, ngay cả linh hồn đều phải tiến vào << Mê Hồn Đoạt Phách đăng >>, trở thành linh hồn đầu tiên cho Hoàng tẩm bổ sau khi người tỉnh dậy, các ngươi --không thể trở về nữa!"

Theo lời Eugene nói, anh ta đưa tay khẽ vung một chưởng, chưởng phong gào thét mà đi, thế mà trực tiếp đánh Elmo đã chạy đến cửa ra vào miệng phun máu tươi, quỳ rạp dưới đất không đứng dậy được.

Không hổ là tồn tại cấp cao trong Huyết tộc, vô luận công kích hay là tốc độ, đều không phải loại người chấp hành trung cấp như bọn họ có thể chống đỡ, dường như ngoại trừ chết, bọn họ không còn cách nào khác.

Có ví dụ đẫm máu Elmo này nằm ngay cửa ra vào, những người khác đúng là không còn dám vọng động.

Đến giờ phút này, Lâm Tịch đương nhiên có thể nghe rõ Eugene nói tới không thể quay về, chỉ chính là không thể quay về Diệu Huyền.

Ôi!

Quả nhiên nhiệm vụ thế giới sẽ chết người đấy, không ngờ cô đều không thể thông qua nhiệm vụ thế giới một lần, lại chết ở chỗ này.

Chẳng qua cũng may, tối thiểu bên cạnh còn có sư phụ còn có A Lê.

Khúc Cửu Tiêu ổn định bàn tay muốn gọi thanh cung bạc không dây kia đến đối địch, nhưng ba mũi tên anh ta bắn ra trước đó đã là cực hạn rồi, đừng nói tiếp tục phát động công kích, ngay cả đứng anh ta đều gần như đứng không vững.

"Các ngươi, cam chịu số phận đi! Ha ha.." Eugene đắc chí vừa lòng cười to, lại chỉ cười hai tiếng, cánh sen đỏ thắm như máu vậy mà bay vào từ miệng anh ta, tiếng cười to của anh ta lập tức biến thành kinh hô.

"Ngươi quá ồn, không biết nhân vật phản diện đều chết vì nói nhiều sao?" Giọng A Lê không lớn, nhưng nghe vào trong tai của mỗi người, đâu chỉ là tiếng trời.

Tiếp theo, lại là một hoa sen màu máu đánh vào ngực Eugene, thậm chí ngay cả cốt giáp bảo vệ lồng ngực anh ta đều bắt đầu bốc cháy hừng hực.

Vì phòng ngừa Eugene tự lành, A Lê không ngừng xoay tròn sen đỏ liên tục đập vào người anh ta.

A Lê trầm thấp ngâm xướng, Lâm Tịch chỉ mơ hồ nghe được mấy chữ "Hồng Liên Lạc Già," đây lại là Hồng Liên Nghiệp Hỏa?

Lâm Tịch kinh ngạc, chẳng trách ngọn lửa này bốc cháy lại không có một tia nhiệt độ, ngọn lửa đến từ nơi vô cùng lạnh trong Địa Ngục chí cao chí hàn, thảo nào ngay cả Thánh khí
cũng không có cách nào ngăn cản.

Nhóm người chấp hành vốn đang chờ chết không nghĩ tới còn có thể xuất hiện cơ hội xoay chuyển như vậy, Elmo miễn cưỡng chống đỡ thân thể đứng dậy, tiếp tục lảo đảo đi về phía cửa ra vào.

Chẳng những người chấp hành, ngay cả Eugene cũng không nghĩ tới, cô gái nhỏ trông đã không còn bất kỳ lực công kích gì, thế mà có được đồ vật biến thái Nghiệp Hỏa Cực Hàn của Lạc Già kia.

Eugene trợn mắt nhìn Cốt Cầm bốc cháy từng chút một trên người mình, trong miệng cũng bắt đầu phun ra ngọn lửa băng giá có thể đông chết người, biết chính mình không sống nổi, nhưng mà..

Anh ta biết, Hoàng sắp phục sinh!

Những người này một tên cũng không thoát nổi, Hoàng, người anh ta cúng bái sùng kính cả đời, bị Sí Dương chi tử dùng sinh mệnh phong ấn vào vạn năm trước, cuối cùng sẽ thức tỉnh lần nữa, quân lâm thiên hạ!

"Giết chết ta, các ngươi cũng không sống được, bản tước.. Công đức viên mãn!"

Trên mặt Eugene mang theo nụ cười thỏa mãn, dường như người bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa làm bỏng cũng không phải là anh ta.

Lâm Tịch bị Cốt Cầm rách nát của anh ta khiến cho toàn thân không có một chút khí lực, cộng thêm còn phải đỡ sư phụ, trông thấy Eugene rốt cuộc bị lửa băng thiêu rụi từ bên trong đến bên ngoài hầu như không còn, cũng thở phào một cái.

Nhưng cô còn chưa kịp thở ra hơi này, đã thấy Lysa vẫn luôn khiêm tốn đến mức gần như bị xem nhẹ đột nhiên tới gần A Lê, thanh thiết cốt Tiêu Dao Phiến vô cùng sắc bén trực tiếp cắm vào lồng ngực A Lê!

Máu tươi lập tức tuôn ra, nhuộm đỏ toàn bộ trước ngực A Lê, nhìn thấy mà giật mình!

Mấy người chấp hành khác bị biến cố đột nhiên xuất hiện này khiến cho hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, tại sao có thể như vậy!

A Lê miễn cưỡng đánh ra nhiều cánh sen như vậy, toàn thân đã sớm thoát lực, trông còn thê thảm hơn Khúc Cửu Tiêu, đừng nói căn bản không có đề phòng Lysa lại đột nhiên ra tay đánh lén, cho dù có đề phòng cô ấy cũng đã không thể làm gì.

Trong lòng Lâm Tịch đau xót, một nhát kia phảng phất đâm trên người cô.

A Lê!

Buông Khúc Cửu Tiêu xuống, trong miệng Lâm Tịch phát ra tiếng gào thét cực kỳ đau xót, một thanh trường thương phóng tới Lysa, cô cũng không biết khí lực của mình từ đâu mà tới, thế như hổ điên chạy tới chỗ A Lê, nhẹ nhàng ôm thân thể của cô ấy vào trong ngực, dùng tay liên tục điểm mấy vị trí gần trái tim A Lê giúp cô ấy cầm máu.

"Đừng.. Đừng lo lắng, tôi.. Tôi không sao."

Làm sao lại không có việc gì, bị một pháp khí sắc bén có thể chém kim chặt ngọc đâm vào trái tim như vậy, làm sao lại không có việc gì!

Trên tay, trên người Lâm Tịch đều là máu A Lê.

Nước mắt lập tức tràn đầy hốc mắt, Lâm Tịch lau máu tươi tràn ra bên môi A Lê, lục phủ ngũ tạng đều lăn lộn bởi lửa giận tràn ngập đang thiêu đốt.

Cô đỡ A Lê đến bên cạnh Khúc Cửu Tiêu, y thuật Lâm Tịch là Khúc Cửu Tiêu dạy, giao A Lê cho sư phụ, cô yên tâm.

Lâm Tịch tâm niệm vừa động, dao găm << Mũi nhọn >> đã xuất hiện trong tay.

Trông thấy Sát thần từng bước một hướng về phía mình, Lysa lui lại từng chút một.

Nhiệm vụ thế giới hoàn thành hay không cũng không sao cả, nhiệm vụ của cô ta chính là đến giết chết đạo sư trung nhị này, cô ta chỉ cần phụ trách giết chết người tên là A Lê này, thù lao nhận được phong phú hơn nhiều so với làm nhiệm vụ thế giới.

Hơn nữa dùng thực thể hóa hình tiến vào nhiệm vụ thế giới, chỉ cần cô ta chết, đương nhiên sẽ có người khiến cô ta không thể trở về Diệu Huyền, đó cũng không phải là chuyện cô ta nên quan tâm.

Lysa mỉm cười: "A Lê, tôi vì cô mà đến! Các người chậm rãi chơi đi, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, bây giờ sẽ trở về xã khu."

Cô ta lấy ra << Phù định vị thần hồn >> bên trong balo, nhẹ nhàng vân vê, phù lục biến mất đồng thời ánh sáng màu xanh nhạt lập tức vờn quanh cô ta..

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện