Edit: Jess93Trong lòng Lâm Tịch hơi ấm áp, đây mới là báo ân!Hóa ra lần trước chẳng qua là nghe lệnh làm việc mà thôi.
Cô cũng không trách Vu Vệ Đông, bi ai của tiểu nhân vật chính là, chọn ngươi làm vật hi sinh ngươi đều phải cảm thấy vinh hạnh.
Cậu ta không làm sẽ còn có Trương Vệ Đông, Lý Vệ Đông tới làm, hơn nữa cậu ta sẽ mất công việc khó khăn lắm mới lấy được này.
Ở bên trong thế giới của bản thân Lâm Tịch, lúc cô vẫn là một dân đen nho nhỏ, đã từng vô số lần gặp các loại bất công, nhưng ngươi có thể làm gì?Ai cũng muốn vung hai tay quát to một tiếng "Ánh sáng công lý~~bùm bùm bùm.
.
" Trong nháy mắt đem người xấu hóa thành tro tàn.
Nhưng mà, đó chẳng qua là bản thân mình làm một giấc Hồng Lâu Mộng vào ban ngày mà thôi.
Cho nên cô luôn tận lực làm nhiệm vụ đến mức tốt nhất, thật sự không chỉ vì cực kỳ hoàn mỹ, bởi vì cô vì rất nhiều người dùng một bộ phận linh hồn quý giá đổi lại > kia.
Vu Vệ Đông cũng là người rất cẩn thận, cho dù là mật báo cũng làm đủ tư thái, thật sự không có ai đến hỗ trợ cậu ta mới "Bất đắc dĩ" xin đi giết giặc.
Lâm Tịch nghiền ngẫm cười một tiếng, lúc này còn hai khâu chưa hoàn thành vào buổi tối, vậy mà đã có xếp hạng của đội bọn họ.
Lâm Tịch không khỏi thở dài, ngành giải trí này quả nhiên quá sâu, chẳng qua nếu ngươi có một chiếc thuyền xếp đầy tiền, lại dùng nhân mạch làm mái chèo, như vậy ngươi sẽ chơi hết sức vui sướиɠ trong hội này.
Cô liếc nhìn chiếc lều vải nghỉ ngơi thuộc về đội thứ nhất trêи sân đập lúa vào tối hôm nay, là loại lều vải gia đình hai cửa ba gian, từ cửa sổ mở ra, bên trong còn có một cái đệm hơi to lớn.
Cảm giác làm nhiều lần nhiệm vụ như vậy, kẻ địch chạy tới tặng đồ để cô hưởng thụ, đây mẹ nó vẫn là lần đầu tiên.
Ha ha.
Cách thời gian bắt đầu hoạt động còn sớm, Lâm Tịch và Vu Vệ Đông tay chân lanh lẹ xử lý xong mười mấy con cá, mượn thôn dân một cái bàn chải nhỏ nhóm lên đống lửa bắt đầu nước cá ngay phía trêи.
Tây Lăng Mặc mang tới một cái ghế dựa, đoan đoan chính chính ngồi chờ ở bên cạnh, cực kỳ giống một con mèo lớn chờ ăn.
Trước tiên Lâm Tịch dùng dao khía đều ở trêи lưng cá để cho ngon miệng, đến lúc nướng chín năm phần, cô bắt đầu quét dầu ô liu lên thân cá, chờ đường cắt trêи lưng cá hơi lật ra, lớp thịt bên trong vốn trắng nõn nà trở nên hơi vàng thì quét một lớp xì dầu hải sản, lật lại tiếp tục, sau đó tiếp tục lật lại, lúc này mùi thơm đặc biệt thuộc về cá nướng bắt đầu tỏa ra, như là một cái móc vô hình, khiến đám người dần dần xúm lại bên cạnh Lâm Tịch.
Lúc xử lý cá tất cả mọi người lẫn rất xa, nhưng mùi cá nướng mới vừa ra, rất nhiều người liền hóa thân thành mèo.
Ngọn lửa rung động "Lốp bốp" ɭϊếʍ láp con cá đã nướng đến trở nên vàng sẫm, Lâm Tịch nhấc bàn chải lên lại quét một lớp xì dầu, rất nhanh, màu thịt cá từ vàng sẫm biến thành màu đỏ, vị trí bị khía mơ hồ có thể trông thấy thịt mềm màu trắng bên trong, sức lửa nắm giữ vô cùng tốt, chân chính ngoài giòn trong mềm.
Lâm Tịch dùng ngón tay cầm chút muối, cẩn thận rắc ở phía trêи.
Tây Lăng Mặc nuốt nước miếng một cái, lại nuốt nước miếng một cái, rốt cuộc nhịn không được hỏi: "Tỉnh, có thể ăn chưa?"Tây Lăng Mặc vẫn luôn là công tử như ngọc ở trước mặt người khác, cứ việc giờ phút này dáng người của anh ta vẫn thẳng tắp như trúc, nhưng ở trong mắt tất cả mọi người dường như lập tức sẽ "Meo" một tiếng hóa thân thành mèo.
Mặc dù mèo tinh cũng rất ưu nhã, nhưng đó là dưới tiền đề không có cá.
Lần này Lâm Tịch nướng ba con cá cùng lúc, không có cách, không có lò nướng chuyên nghiệp, ba con đã là cực hạn của cô.
Cầm lấy con cá thứ nhất rung động "Lốp bốp" chảy mỡ xuống đồng thời tản mát ra hương cá vừa thơm vừa ngon, Lâm Tịch lại rắc chút bột ngọt, nhe răng cười một tiếng với Tây Lăng Mặc: "Đưa cho Triệu đạo diễn nếm thử đi.
""Ực!"Tây Lăng Mặc: Nước bọt tôi đã chảy ra, răng và lưỡi của tôi đều chuẩn bị xong, dạ dày cũng tiến vào trạng thái, kết quả cô nói với tôi lời này.
Anh ta liếc nhìn, cũng may còn có hai con, vừa vặn mình và Tỉnh mỗi người một con.
Hí ha hí hửng đưa cá cho Triệu đạo diễn, thứ nhất ông ta là tổng đạo diễn, thứ hai ông ta đã hơn năm mươi tuổi, cho ông ta ăn trước không có vấn đề gì.
Tây Lăng Mặc vừa an ủi mình vừa lưu luyến không rời đưa cá cho Triệu đạo.
"Con này đưa cho Đại sư huynh của anh đi.
" Lâm Tịch lần nữa phân phó.
A! Hu~hu~hu~~~Cô còn nói lời đó!Tan nát cõi lòng chịu không nổi.
Nghiến răng nghiến lợi