Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Kế Hoạch Cứu Vớt Ảnh Đế 46


trước sau



Edit: Jess93Thành thật mà nói, Thỏa Dập đối với đứa em trai này của mình không phải là không có lời oán giận.

Bây giờ di chứng của sự kiện hỏa hoạn tại biệt thự vẫn tồn tại như cũ, đây cũng là lý do vì sao đến tận mấy ngày gần đây anh ta mới hiểu rõ bọn họ đều bị người ta ám toán.

Gần đây Thỏa Dập và Thỏa Nghê vẫn luôn thu dọn cục diện rối rắm lần trước cho Thỏa Nghiêm.

Hai mươi người bao gồm cả nam lẫn nữ chạy ra khỏi biệt thự nhà anh ta dưới mí mắt đám chó săn kia, chẳng những toàn thân trần trụi hơn nữa còn hồ ngôn loạn ngữ, đây rõ ràng là dáng vẻ đã dùng thuốc, đây là thủ đô, không phải nơi những thế gia nhà giàu bọn họ nói một tiếng là có thể che giấu như ở thâm sơn cùng cốc.

Chỉ riêng bịt miệng tất cả phương tiện truyền thông, bọn họ đã phải trả cái giá rất đắt.

Những nhị thế tổ này, người nào không phải có bối cảnh thâm hậu? Tất cả đều là bị Thỏa Nghiêm mời tới, những lời chất vấn khiển trách và trả thù đến từ các gia đình này, chung quy phải giải quyết xoa dịu từng người một.

Hai anh em Thỏa gia bận bịu đến quên cả trời đất, vẫn như cũ không thể hoàn toàn che giấu, vẫn kinh động đến Thỏa Thanh Sơn.

Thỏa Thanh Sơn xưa nay tương đối bao dung rộng rãi đối với con trai út mà mình có được lúc tuổi già này, thậm chí có thể nói là phóng túng.


Bởi vì biết Thỏa gia tuyệt đối sẽ không để nó kế thừa, phía trêи có con trai trưởng khôn khéo, tỉnh táo và quyết đoán cầm lái, lại có con gái tài hoa hơn người hơn nữa lại nhạy bén kín đáo phụ tá, Thỏa gia chỉ cần cho con trai út một phần gia sản đảm bảo nó áo cơm không lo cũng được rồi.

Thỏa Thanh Sơn thậm chí rất vui lòng nhìn thấy con trai út không ôm chí lớn, ngồi ăn rồi chờ chết như vậy.

Bởi vì ông ta gặp quá nhiều bi kịch anh em trong các tập đoàn gia đình bất hòa, dẫn đến cao ốc sụp đổ vì gia nghiệp, tiền tài, tài nguyên.

.

Năm đó ông ta làm sao giết ra một đường máu trong một đám anh chị em, anh chị em họ mới có thể trở thành dòng chính của Thỏa gia bây giờ, đến nay ngẫm lại vẫn hoảng sợ một trận.

Cho nên ông ta có thể hiểu rõ bởi vì con trai út là kẻ ăn chơi trác táng nên sẽ không có bất kỳ uy hϊế͙p͙ gì đối với người khác, Thỏa Dập và Thỏa Nghê mới có thể bao dung với nó nhiều hơn.

Đâu có nghĩ đến, chính là đứa con trai út tầm thường nhất này, thế mà suýt chút nữa đâm thủng Thỏa gia.

Bây giờ dòng bên ngo ngoe rục rịch, đều lấy chuyện Thỏa Nghiêm mà nói, Thỏa Thanh Sơn bất đắc dĩ mới nhốt Thỏa Nghiêm ở trong nhà, đoạn tuyệt toàn bộ cung cấp, hơn nữa không cho phép bất luận kẻ nào lấy bất kỳ danh nghĩa, hình thức gì tiếp tế cho nó.

Vừa miễn cưỡng khiến cho những tiếng ồn ào phản đối của dòng bên hơi lắng lại, không ngờ cho dù dưới tình huống như vậy, Thỏa Nghiêm vẫn có thể chạy đi, chẳng những trắng trợn cướp đoạt, nhốt bạn trai Thỏa Nghê, còn tiết lộ một lượng lớn bí mật thương nghiệp của Thỏa gia.

Lần này Thỏa Thanh Sơn thật sự triệt để thất vọng đối với con trai út, lúc này mới đánh Thỏa Nghiêm đồng thời công khai tuyên bố với bên ngoài, Thỏa Nghiêm đã không còn là người Thỏa gia, Thỏa gia sẽ tận lực bù đắp những chuyện phát sinh trước đó, sau này mọi việc đều thuộc về hành vi cá nhân của Thỏa Nghiêm, sống chết có số, Thỏa gia tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào bất kỳ chuyện gì có liên quan tới Thỏa Nghiêm.

Mấy năm nay Thỏa Nghiêm ương ngạnh phách lối cỡ nào, kết bao nhiêu kẻ thù, chỉ sợ bản thân anh ta cũng tính không rõ, những lời này của Thỏa Thanh Sơn chẳng những triệt để vạch ra giới hạn rõ ràng với Thỏa gia, cũng đem Thỏa Nghiêm hoàn toàn bại lộ trước mưa bom bão đạn ở bên ngoài.

Trêи cơ bản chẳng khác nào công khai tuyên bố, có oan báo oan có thù báo thù, Thỏa gia chỉ sống chết mặc bây, tuyệt không can thiệp.

Nếu như là thật, như vậy chờ đợi Thỏa Nghiêm, chỉ có chạy trốn đến tận đẩu tận đâu, cũng là một con đường chết.

Thỏa Thanh Sơn ngoan độc đối với con trai ruột của mình, triệt để khiến những tiếng phản đối bên trong gia tộc hành quân lặng lẽ.

Đợi đến khi Thỏa Dập rốt cuộc giải quyết gần hết loạn trong giặc ngoài, mới phát hiện Thỏa Nghiêm đã mai danh ẩn tích.


Mà anh ta cũng coi như phát hiện, một phần sổ sách ghi chép việc làm ăn cực kỳ quan trọng chỉ nắm giữ trong tay gia chủ, biến mất!Suy cho cùng Thỏa Dập cũng không phải loại ăn chơi chỉ biết sống phóng túng như Thỏa Nghiêm, cộng thêm rất nhiều chuyện cũng thật sự không thể che giấu, bởi vậy Thỏa Dập đã nhanh chóng tra được trêи người Lâm Tịch bọn họ.

Mặc dù không có bất cứ chứng cứ gì chứng minh hai cô gái khiến người lạnh cả sống lưng này nhúng tay vào chuyện Thỏa Nghiêm, nhưng từng cọc từng kiện, thật sự là quá trùng hợp.

Chủ yếu nhất là Thỏa Dập cũng bắt đầu xâu chuỗi từng chuyện xảy ra gần đây ở trong ngành giải trí như Tây Lăng Mặc, nguyên nhân ban đầu của mỗi chuyện, hầu như đều bởi vì Tây Lăng Mặc.

Nhưng hết lần này tới

lần khác Tây Lăng Mặc hoàn toàn không có ở đó, cũng không biết gì cả.

Nếu như không phải tra được quan hệ giữa Tây Lăng Mặc và hai cô gái này, Thỏa Dập thật sự rất muốn mặc kệ bất cứ giá nào cũng nhất định phải thu hai cô gái này về dưới trướng mình, như vậy Thỏa thị sẽ như hổ thêm cánh, bước vào một thời đại mới.

Đáng tiếc, bởi vì Thỏa Nghiêm, anh ta và bọn họ gần như sắp trở thành cục diện không chết không thôi.

Ngẫm lại kết cục bây giờ của những người đã từng tổn thương Tây Lăng Mặc, ngay cả Thỏa Dập đều có chút sởn tóc gáy.

Giết người không thấy máu!Đừng nói trêи tay Tây Lăng Mặc sạch sẽ, ngay cả hai cô gái này đều không có một chút gì đáng giá cho người ta nghi ngờ.

Bọn họ chỉ nhằm vào Thỏa gia ra tay hai lần, nhưng toàn bộ Thỏa thị đều suýt chút nữa bởi vậy mà sụp đổ.

Mặc dù Thỏa Dập trói lại La Hoài, vẫn luôn không dám đả thương ông ta dù chỉ là một cọng lông tơ.

Thật ra, lần này gặp mặt, từ đầu đến cuối ở vào thế yếu đều là Thỏa Dập anh ta.

Chu Hiểu Đường thậm chí cũng không cần lộ mặt, chỉ một Tô Tỉnh Tỉnh cũng đã giải quyết xong mọi chuyện.

Việc đã đến nước này, anh ta còn có thể nói cái gì?Rõ ràng Tây Lăng Mặc mới là tử huyệt, vảy ngược của hai nữ sát tinh này, chỉ cần không đụng vào Tây Lăng Mặc, anh ta và bọn họ sẽ tiếp tục nước giếng không phạm nước sông.

Vừa bắt đầu Tô Tỉnh Tỉnh đã cho thấy võ lực cá nhân khiến người kinh dị của mình, mục đích là đang cảnh cáo anh ta, đừng có vọng tưởng hòa nhau một ván nữa.

Vào lúc năng lực không ngang nhau mà yêu cầu công bằng với Thỏa gia, như vậy chỉ có thể là chuyện cười.

Bây giờ vào lúc người ta biểu hiện ra thực lực của mình mà chỉ cần một cái công bằng, anh ta ngoại trừ tiếp nhận, còn có thể nói cái gì?Giờ khắc này anh ta đột nhiên nhớ tới cha đã từng nói với mình khi anh ta dung túng em trai đến vô pháp vô thiên.


Chỉ biết có mình mà không biết có người khác, nghe quá khứ của người khác mà không thấy mình có lỗi, đây vốn dĩ cũng là tai họa.

Gia truyền hai chữ, đọc và cày; hưng gia hai chữ, kiệm và cần; an gia hai chữ, nhường và nhịn; phòng gia hai chữ, trộm và kiên; vong gia hai chữ, ɖâʍ và bạo.

Thỏa Nghiêm, việc đã đến nước này, anh thật sự không thể ra sức.

Thỏa Nghiêm lần lượt mua chuộc người khác muốn đẩy Tây Lăng Mặc vào chỗ chết, nếu đổi thành bản thân Thỏa Dập, chỉ sợ đem Thỏa Nghiêm nghiền xương thành tro cũng không quá đáng đi.

Khi gia tộc và Thỏa Nghiêm chỉ có thể chọn một trong hai, Thỏa Dập đành phải từ bỏ Thỏa Nghiêm, không còn cách nào khác.

Nếu như ngay từ đầu hai cô gái này đến đàm phán với mình, chỉ sợ anh ta sẽ cảm thấy bọn họ quá không biết lượng sức, cảm thấy là kiến càng rung cây, cho nên sẽ càng dùng thái độ kịch liệt đi đối phó Tây Lăng Mặc.

Bởi vậy bọn họ mới luôn cẩn thận bảo vệ Tây Lăng Mặc, dưới tiền đề cậu ta tuyệt đối sẽ không bị tổn thương chút nào, từng chút một hướng về phía anh ta bày ra năng lực đủ để bọn họ hủy diệt Thỏa gia, vô luận là đầu óc hay là vũ lực.

Đến bây giờ Thỏa Dập cũng không biết vũ khí xuất quỷ nhập thần kia của Tô Tỉnh Tỉnh là thứ gì, làm sao có thể đâm xuyên đùi lão Tứ tại khoảng cách xa như vậy.

Nếu Thỏa Dập không muốn nhịn một hơi này, có thể điều động tất cả lực lượng trong tay hủy đi Tây Lăng Mặc bọn họ, bao gồm Chu Hiểu Đường ẩn phía sau màn kia, nhưng anh ta không có nắm chắc có thể thương tổn được Tô Tỉnh Tỉnh ở trước mặt.

Mà Tô Tỉnh Tỉnh lại có thể dễ như trở bàn tay lấy đi một mạng nhỏ của anh ta, điểm này không thể nghi ngờ.

Thỏa Dập thở dài một tiếng: "Tôi có thể gặp Thỏa Nghiêm một lần cuối không?""Có cần thiết không?" Bên môi Lâm Tịch mang theo nụ cười.

Đúng vậy, có cần thiết không? Người anh cả vẫn luôn sẵn sàng cho Thỏa Nghiêm sự bảo hộ lớn nhất, vì gia tộc và lợi ích của mình, đã hy sinh Thỏa Nghiêm, bây giờ anh ta còn có gì có thể nói với Thỏa Nghiêm chứ?.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện