Edit: Jess93
Bảy gã phủ binh, cho dù có ba người cầm binh khí trong tay thì cuối cùng cũng vẫn đánh không lại người đông thế mạnh, dù sao ấn nô bên này cũng có bốn người lấy được bội đao.
Ban đầu nhóm ấn nô vẫn là kinh hồn bạt vía, không dám động thủ với mấy phủ bình ngày thường hung thần ác sát này.
Nhưng Lâm Tịch vừa ra trận đã nhấn mạnh một mình cô giết chết năm tên, mặc dù hầu hết mọi người đều không tin, nhưng dù sao năm người kia ra ngoài quả thật không có một người trở lại.
Người ta đều nói sức mạnh của tấm gương là vô hạn, một cô bé mới mười lăm tuổi cũng có thể giết chết năm tên phủ binh, dựa vào cái gì bọn họ nhiều người như vậy lại giết không được bảy người chứ?
Lão đầu và người phụ nữ mập lùn nhìn ra sự việc không đúng đã liên thủ từ lâu, lặng lẽ trộm đi bốn thanh bội đao rồi chia hai cái còn lại cho hai người tương đối đáng tin cậy.
Ba thanh đao còn thừa lại không dễ trộm như vậy, lão đầu sợ đánh cỏ động rắn, cho nên không có tiếp tục đánh chủ ý lên mấy thanh vũ khí kia, nhưng lại giấu kín những thanh đao mình lấy được ở phía sau, chờ cơ hội ra tay.
Lâm Tịch đi ra nói những lời kia càng củng cố lòng tin cho lão đầu, ông ta giơ đao lên trong nháy mắt chém đầu một gã phủ binh gần đó coi như báo cáo thắng lợi thành công giết chết một kẻ địch.
Hiện tại là 13 vs 6.
Sự sợ hãi trong lòng lão đầu biến mất, hào khí tỏa ra, thay vì bị người làm thành thịt khô, không bằng liều mạng một lần!
Đáng tiếc chính là 13 người ấn nô cũng không phải là người người đều có dũng khí phản kháng, giết người.
Trừ bốn người nhận được binh khí thì chỉ có bốn người tham gia chiến đấu, năm người còn lại đứng ở chỗ tự cho là chỗ an toàn cùng Lâm Tịch quan sát trận chém giết không chết không thôi này.
Không biết có phải bởi vì Lâm Tịch đã nói mình giết chết năm tên phủ binh hay không, trong đó có một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi từ đầu đến cuối đứng cách chỗ Lâm Tịch không xa.
Người phụ nữ ngẩng đầu trông thấy Lâm Tịch đang nhìn về phía mình, nở một nụ cười khiêm tốn với Lâm Tịch, lại bước thêm hai bước tới gần chỗ cô.
Một tên phủ binh có thân hình cao lớn thừa dịp loạn cướp được một thanh bội đao nhanh chóng chạy đến chỗ Lâm Tịch.
Lâm Tịch mỉm cười, người này ngược lại là một tên dũng mãnh gan dạ lại quả cảm, đây là muốn giết chết mình trước để lập uy sao?
Một khi cô bị giết, những ấn nô này sẽ lập tức quân lính tan rã, bởi vì là Lâm Tịch thành công cho những người này dũng khí đứng lên phản kháng.
Lâm Tịch thấy phủ binh cao lớn kia chạy tới, nhưng không có đối địch với gã, mà là nhanh chóng bước ra hai bước về phía bên cạnh, kéo ra khoảng cách đôi bên.
Phủ binh vừa thấy kế hoạch thất bại, quay đầu chém một đao xuống người phụ nữ đang kinh ngạc đến ngây người bởi tình huống đột phát vừa rồi.
Người phụ nữ dốc hết toàn lực tránh thoát lần này, lại vội vã chạy về phía Lâm Tịch bên này, trong miệng hoàng sợ kêu to: "Aka, cứu mạng, cứu ta!"
Lâm Tịch cầm đao trong tay, nhưng không hề có ý tiến lên cứu giúp chút nào.
Phủ binh lao tới hai bước rốt cuộc đuổi kịp, giơ tay chém xuống thân thể người phụ nữ, người phụ nữ kia phát ra tiếng kêu rêи kinh thiên động địa, máu tươi văng tung toé.
Thấy máu phun ra, phủ binh này càng bạo phát hung tính, bội đao trong tay chém liên tiếp, người phụ nữ trúng vài đao, toàn thân đẫm máu, rốt cuộc chịu đựng hết nổi nằm chết co quắp trêи mặt đất.
Phủ binh cao lớn thấy Lâm Tịch thân pháp quỷ dị, trong nháy mắt đã lui ra rất xa, hơn nữa lúc này vẫn chưa có bất kỳ hành vi nào công kϊƈɦ mình, cũng từ bỏ ý tưởng đi giết Lâm Tịch.
Nhìn đồng bạn càng ngày càng ít, phủ binh biết gã muốn sống rời khỏi đây đã là chuyện không có khả năng, vậy giết được chừng nào hay chừng nấy.
Giờ phút này Lâm Tịch cũng không còn chú ý tới nơi này.
Cô an tĩnh nhìn một cô gái nhỏ không có bất kỳ vũ khí gì ôm một tảng đá lên, gần như dùng hết sức lực toàn thân đập mạnh vào đầu phủ binh đang đánh nhau với người phụ nữ mập lùn kia, máu tươi và não trắng lập tức phun ra tung toé, thậm chí có thứ gì đó hồng hồng trắng trắng phun lên đầy mặt cô gái, nhưng cô gái nhỏ này này lại đưa tay lau một cái, sau đó ôm tảng đá kia tiếp tục đi trợ giúp người khác.
Phủ binh thân hình cao lớn cầm đao tới gần cô gái nhỏ đang ôm tảng đá chờ cơ hội động thủ, nhưng cô gái nhỏ lại không hề phát hiện.
Trêи mặt phủ binh mang theo nụ cười ác độc giơ bội đao lên cao chuẩn bị chém xuống, đột nhiên một thanh chủy thủ lóe hàn quang xuyên qua ngực gã tạo ra một lỗ máu, phủ binh sắp thành lại bại không cam tâm nhìn về phía Lâm Tịch, trong miệng phun máu tươi thốt ra hai chữ khó hiểu: "Vì.
.
sao?"
Vì sao?
Lâm Tịch biết gã muốn hỏi cái gì.
Vì sao lúc trước ở khoảng cách gần như vậy cô cũng không chịu ra