Edit: Jess93Nghe được động tĩnh ngoài thành, Sanno nhanh chóng leo lên phòng quan sát nhìn lại từ xa, chỉ thấy có ít nhất hai ngàn binh mã vây quanh người của Land.
Ông ta trông thấy rất nhiều người đang cướp lại vũ khí trong tay phủ binh cùng với mấy xe đồ quân nhu của lãnh địa Snake, mà người Snake rõ ràng đã mất đi sức chiến đấu hoàn toàn, rất nhiều trêи người mặc trang phục của quân đội Sangrou đang xuyên qua đám người, cách ly những người bị bỏng bởi vàng lỏng kia, hơn nữa nhiều người bị vôi làm mù mắt cũng đều có người xử lý.
Sau đó ông ta trông thấy một con ngựa cao to đỏ thẫm, Sanno thầm vui mừng, ông ta cố gắng mở to mắt nhìn kỹ bốn vó ngựa đỏ thẫm kia, quả nhiên là màu trắng!Đó là Sangtu!Đại tướng số một trung thành với ông ta!Giờ khắc này, Sanno mới dám tin tưởng, hi vọng của mình thế mà thành sự thật.
Sangtu trở về!Giờ phút này, chẳng phải Land đã trở thành tù binh của Sangtu ư? Thành tù nhân của mình?Sanno gần như là ba chân bốn cẳng rời khỏi phòng quan sát, ra lệnh cho người dắt chiến mã của mình tới, mang theo năm mươi thân binh, nóng lòng không thể chờ đợi một mình một ngựa ngẩng đầu phóng đi!Lão quỷ Land, ngươi cũng có ngày hôm nay!Sangtu ngồi đoan chính trêи ngựa đỏ thẫm, ông ta vốn có dáng người cao lớn, trong đám người càng cho thấy là hạc giữa bầy gà, cực kỳ dễ thấy.
Lúc này, Sangtu đang ban bố từng chỉ lệnh liên tiếp, mà Sanno đã sai người mở cửa thành ra, lớn tiếng hò hét, muốn đích thân "Chiêu đãi" Land.
Sanno cưỡi ngựa đi đầu, cứ việc dưới thành có vàng lỏng khắp nơi, thối không ngửi được, còn có dấu vết bình tro ném ra từng mảnh từng mảnh, nhìn đâu cũng thấy rất bẩn rất loạn, nhưng tâm tình Sanno lại vui vẻ chưa từng thấy.
Mặc kệ trước mắt quặng mỏ còn chưa luyện ra vũ khí mà ông ta cần, nhưng mục tiêu trong nhiều năm của ông ta thế mà thực hiện trước thời hạn!Bây giờ chỉ sợ Land đã tức giận đến phát điên rồi, thế này sao gọi là chinh phạt, quả thực là đưa hàng tới cửa!Một tên có vóc người tương đối nhỏ gầy đang trói Land lại.
Tên đó đưa lưng về phía chính mình, đang nói gì đó với Land, Land đột nhiên phát ra một tiếng gầm thét giống như dã thú dọa Sanno nhảy dựng.
Quần áo trêи người tên kia ông ta không thể quen thuộc hơn được, trêи gấm vóc ngân văn thêu ba chiếc lá dâu màu vàng nhạt.
Tại Sangrou chỉ có mấy người chủ nhân trong phủ Lãnh Chúa mới được phép thêu lá dâu trêи quần áo, hai đứa con trai của Sanno đều ở trong thành, ngoài thành chỉ có con trai út bị phái đi quặng mỏShaolin không hổ là con trai của mình!Mặc dù vóc dáng nhỏ gầy hơn so với hai anh của mình, nhưng ở trong mắt Sanno bây giờ, anh ta quả thực là đứa con trai ưu tú nhất trong ba đứa con trai của ông ta.
Sanno dương dương đắc ý kêu một tiếng: "Lão quỷ Land, không nghĩ tới ngươi sẽ có kết cục này đúng không!"Ông ta cười lớn, quả thực như quân vương bễ nghễ thiên hạ.
"Shaolin, con ngoan của ta, đem lão già này giao cho cha xử lý.
Hừ! Ông ta mạo phạm ta nhiều lần như vậy, ta muốn đích thân lột da vấn hình ông ta!"Giọng điệu Sanno mang theo vẻ đắc ý và khen ngợi.
Kết quả Land trông thấy ông ta tới đây lại quét sạch phẫn nộ vừa rồi, đổi thành nụ cười quỷ dị.
"Lão thất phu Sanno, hoan nghênh ngươi gia nhập đội ngũ, ngươi sẽ thảm hơn ta!"Sanno giơ tay quất một roi xuống người Land, sắp chết đến nơi còn lắm mồm!Thật to gan!Người bên cạnh Shaolin gầm lên với ông ta.
Sau một khắc, roi của ông ta trực tiếp rơi trêи mặt đất.
Người kia không phải Shaolin, mà là một người ông ta tuyệt đối không ngờ tới.
.
Một người có hóa thành tro ông ta cũng sẽ nhận ra!Aka!Vậy mà là tiện nô Aka!Sanno mơ hồ cảm giác dường như có chỗ nào không đúng, đột nhiên quay đầu ngựa lại, phóng tới chỗ Sangtu.
Làm sao Aka lại mặc quần áo con trai của mình, mà làm sao Sangtu lại cùng Aka đến đây cứu viện chủ thành?Ông ta biết bất kể như thế nào, Sangtu tuyệt đối sẽ không phản bội mình, Sanno vừa chạy vừa la lớn: "Sangtu, mau tới gặp ta!"Giờ phút này, giọng nói Sanno đã có chút ngoài mạnh trong yếu.
Một loại trực giác không tốt lắm quanh quẩn trong lòng lại bị ông ta cứng rắn đè xuống, ông ta tin tưởng Sangtu, tuyệt đối sẽ không phản bội chính mình!"Đã từ xa chạy tới, vậy cũng đừng đi nữa.
"Lâm Tịch tiện tay nhặt hòn đá trêи mặt đất bị người trêи tường thành vứt xuống trong lúc công thành rồi ném nó về phía Sanno.
Nghe tiếng gió do hòn đá kia phát ra, vốn có mấy phần không cam lòng đối với việc chính mình bị bắt, Land đột nhiên hiểu rõ mình bị bại cũng không tính quá oan, tối