Edit: Jess93Lúc Jinglan Vương phái đặc sứ đến lãnh địa Tang Du, Lâm Tịch đang mang theo đội ngũ tiến hành vây quét rừng rắn lần thứ ba.
Sau khi năm đội Phượng vệ mang theo Phượng Tường quân đến thì đã có hơn ba trăm người.
Những tinh anh này sẽ vĩnh viễn thuộc về vương giả mảnh đất này và có quyền trực tiếp điều động.
Dưới sự lôi kéo của hơn ba trăm Phượng Tường quân này, vài trăm dặm rừng rắn gần như đã bị mọi người lật đi lật lại mấy lần, hoàn toàn đánh tan thuyết không thể tiến vào chỗ sâu trong rừng rắn.
Dò xét sơ bộ rừng rắn tổng cộng có hơn ba mươi người bị thương, hai người chết, trong đó có một người chết bởi độc của Nham Lân Mãng.
Lần thứ hai bị thương tám người, không người tử vong.
Lâm Tịch hi vọng lần thứ ba số người thương vong là lẻ.
Tốc độ Nham Lân Mãng thực sự quá nhanh,Đây cũng là lý do mấy trăm năm qua những người quen thuộc đặc tính của loại rắn này nghe nói tới nó liền biến sắc.
Mặc kệ bộ phận nào, chỉ cần bị cắn rất nhanh sẽ mất đi năng lực hành động, Nham Lân Mãng canh giữ ở gần đó, kiên nhẫn chờ đợi nọc độc của nó đem nội tạng của con mồi hóa thành chất lỏng, sau khi ăn theo kiểu nhện một cách tàn nhẫn, trêи mặt đất chỉ có một bộ da bị hút sạch sẽ.
Cho nên thật ra Nham Lân Mãng đến từ F quốc, ăn chính là "Hút cơm.
"Sau khi chết người đầu tiên, Lâm Tịch tức đến phát điên, để những người khác chờ lệnh tại chỗ, cẩn thận cảnh giới, cô thì không để ý đám người cản trở tự mình mang theo Phượng vệ trực tiếp truy sát đến hang ổ Nham Lân Mãng.
Sau khi liên tục giết chết hơn mười con Nham Lân Mãng, Lâm Tịch cuối cùng tìm được thứ có thể giải độc tố của Nham Lân Mãng.
Đó là một loại dây leo to bằng ngón tay gọi là Quỷ Cưu Đằng, gần như có thể thấy được khắp nơi trong rừng rắn này.
Lâm Tịch phát hiện mỗi hang ổ Nham Lân Mãng nhất định chọn tại nơi có Quỷ Cưu Đằng.
Phía trêи kia còn dính một ít da và vảy rắn do Nham Lân Mãng lột da xuống.
Cô nhớ rõ Khúc Cửu Tiêu đã từng nói, một khi tìm không thấy phương pháp giải độc, hãy nghĩ biện pháp đi dò xét sào huyệt của nó hoặc là nơi nó thường xuyên qua lại, trong vòng trăm bước, tất có vật tương khắc.
Đây gần như thành một quy luật lớn của tự nhiên.
Lâm Tịch rất tán thành.
Điều này giống như di động trong vòng trăm bước tất có chỗ liên thông với nơi nào đó, chú Mạch đi trong vòng trăm bước tất có ông lão râu trắng, trường học nhỏ trong vòng trăm bước tất có cửa hàng photocopy, cửa hàng đồ ăn vặt, trường trung học trong vòng trăm bước tất có quán net, đại học trong vòng trăm bước tất có phòng cho thuê, đạo lý đều giống nhau.
Ảo diệu trong đó cũng không khó giải, vạn vật tương sinh tương khắc, tồn tại tất có đạo lý.
Độc của Nham Lân Mãng dẫn đến nó thường xuyên qua lại khu vực hầu hết không có động vật, thực vật cũng bị hạ độc chết, đã có thể sống sót tại sào huyệt của nó, tất nhiên là Nham Lân Mãng độc không chết, thậm chí là thứ vô cùng cần thiết với nó.
Quỷ Cưu Đằng chính là loại này, Nham Lân Mãng không những không thể làm gì nó, còn phải dựa vào dây leo uốn lượn xoay quanh của nó để cạo đi lớp da và vảy mà mình lột không sạch được, mà Quỷ Cưu Đằng thì hấp thu tiêu hóa từng chút một những thứ Nham Lân Mãng lột ra để gia tăng chất dinh dưỡng cho chính mình.
Tự nhiên kỳ diệu cỡ nào!Sau khi Lâm Tịch tìm được thứ này, dùng động vật hoang dã trong rừng rắn làm thí nghiệm mấy lần, phát hiện chỉ cần bị Nham Lân Mãng cắn trúng, trong vòng nửa giờ vô luận là ăn lá Quỷ Cưu Đằng hay là dùng sợi dây leo ngâm nước uống, đều có thể giải độc.
Chẳng qua phải đi tiêu chảy một đoạn thời gian.
Nhưng so với mất mạng, quả thực là chuyện nhỏ.
Phát hiện lớn quan trọng này tính cả hai con Nham Lân Mãng cùng với Quỷ Cưu Đằng đều bị Lâm Tịch sai người mang về thành Hoàng Kim, Thái y viện mới thành lập cũng không mất bao lâu liền nghiên cứu ra viên thuốc đặc biệt có thể giải độc Nham Lân Mãng, đưa ra bán trêи toàn quốc, tiêu thụ với giá thấp.
Chỉ cần mang theo một viên trêи người tiến vào rừng rắn, liền không cần e ngại Nham Lân Mãng.
Còn có một vật cũng có thể phòng bị Nham Lân Mãng cắn bị thương, đó vậy mà là da của nó.
Trong quá trình đi săn, Lâm Tịch bọn họ thu hoạch không ít da Nham Lân Mãng, đem da chế thành bao tay, bao đầu gối.
.
Bảo vệ những bộ phận dễ bị công kϊƈɦ, động vật bình thường rất khó cắn rách.
Trừ phi ngươi gặp phải chính là Độc Giác Tê hoặc là Thiết Vĩ Thao.
Độc Giác Tê là một loại động vật tương tự tê giác, mà Thiết Vĩ Thao thì rất giống hổ, vóc dáng so với hổ càng khổng lồ.
Sau khi thuộc hạ của Lâm Tịch mỗi người cầm một cái "Tật phong cường nỏ," trêи cơ bản những động vật này đều không thể uy hϊế͙p͙ bọn họ.
Chẳng qua tạm thời vật này chỉ ở trong tay Phượng Tường quân, ngoại trừ Xin, thậm chí rất nhiều người trong Binh bộ đều không biết thứ này.
Vũ khí