Edit: Jess93Nếu năm trước Jinglan Vương không có triệu kiến một lần kia, có lẽ Xin sẽ không lo lắng chuyến đi này của Vương.
Nhưng làm thành viên tổ chức ban đầu của Vương, ông ta biết rõ ân oán này.
Vương tâm tâm niệm niệm, thật ra là Jinglan và Đại Kết y bị anh ta mang đi, là cừu hận Rock táng thân trong miệng thú!Hiệu lệnh thiên hạ Jinglan Vương, ông ta không sợ.
Kể từ ngày bước ra khỏi phủ Lãnh Chúa này, ông ta không nghĩ tới mình còn sống.
Xin thà rằng làm phản nô, cũng tuyệt không chịu để cho chính mình bị người ta lấy máu, cắt, phơi nắng chế tác thành thịt khô chia ăn giống như những dã thú đã từng bị săn giết kia.
Ban đầu không chịu đẩy xe chính là vì gây hấn, tốt nhất phủ binh dưới cơn nóng giận giết chết chính mình.
Thật sự không nghĩ đến hóa ra vào lúc đó, Vương đã bắt đầu thử thách bọn hắn.
Ông ta cảm thấy lần thông minh nhất trong đời này, chính là lúc ông ta nói rằng dù có chết mình cũng đi theo Vương.
Chẳng qua chỉ là một lần lựa chọn bất đắc dĩ, ông ta lại đổi lấy tuổi già cao quý không tả nổi, địa vị cực cao.
Làm người đã từng là ấn nô, Xin cảm thấy ông ta đã kiếm lời quá nhiều, đã đủ vốn rồi!Mặc dù biết, sau khi Vương nắm giữ hai lãnh địa Sangrou và Snake, cũng đã bắt đầu bố trí đối phó lãnh địa Chitian bên kia, ông ta vẫn không yên lòng.
Lâm Tịch nhìn thân thể cương cứng của Xin đang quỳ gối trước mặt chính mình.
Đưa tay đỡ Xin lên, cho dù ông ta không chịu, bất đắc dĩ khí lực thực sự không có cách nào chống lại Vương nhà mình, đành phải cười khổ bị đỡ lên.
Lâm Tịch nhìn Xin với đôi mắt trong veo, ghé vào lỗ tai ông ta nhỏ giọng nói: "Ta chờ ngày hôm nay đã lâu, chẳng lẽ ngươi không biết sao? Việc quan trọng hơn so với làm vệ sĩ cho ta, là ngươi phải giúp ta bảo vệ tốt mảnh lãnh địa ta vất vả đánh hạ này.
"Xin chấn động trong lòng, Lâm Tịch nhẹ nhàng vái chào Xin: "Trông nhà thật kỹ, chờ ta trở về.
"Ông ta là tướng, dẫn ông ta đi Chitian là một loại tin tưởng, nhưng lưu ông ta ở lại lãnh địa, càng là một loại tin tưởng!* * ** * *Lần này Lâm Tịch bọn họ trực tiếp chọn tuyến đường đi qua Bacon bên này, sau ba ngày đi đường bọn họ liền tiến vào chủ thành Chitian.
Trong nhận thức của Lâm Tịch, lúc này lãnh địa Chitian đại khái như mấy tỉnh ở biên giới của Trung Quốc, cũng được coi là một lãnh địa tương đối lớn.
Mặc dù khu vực rộng rãi, dưới thủ đoạn mạnh mẽ của Jinglan, cũng là bốn phương an bình, thiên hạ thái bình.
Dù sao không chịu ngoan ngoãn nghe lời, liền đánh tới khi hắn không dám không nghe lời mới thôi.
Từ trước tới nay Jinglan đều là kiểu độc đoán trêи toàn bộ trêи lãnh địa, hơi không hài lòng liền đem người chọc giận anh ta ném cho sủng vật bảo bối của mình ăn.
Sợ rằng cũng không ai biết, mấy năm gần đây rốt cuộc có bao nhiêu người cứ như vậy táng thân trong miệng hai con báo đen vô cùng hung dữ kia, trở thành bữa ăn ngon của chúng nó.
Khi Lâm Tịch đến phủ Lãnh Chúa vàng son lộng lẫy của Jinglan, đã có năm Lãnh Chúa khác đến trước rồi.
Jinglan vẫn chưa lộ diện, chỉ điều động một gã quan viên đi cùng, sau Lâm Tịch lại có hai vị Lãnh Chúa tràn ngập áy náy vội vàng chạy đến, đến tận đây, nhóm tiểu Lãnh Chúa dưới trướng Jinglan xem như đã đến đông đủ.
Đến tiệc tối Jinglan mới mang theo Vương hậu Nahi thản nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Sau khi từng người làm lễ xong, ánh mắt Jinglan dừng lại trêи khuôn mặt Lâm Tịch, ngón trỏ xoa cằm, trong mắt tràn đầy hứng thú nói: "Bổn vương thật sự không nghĩ tới, Lãnh Chúa Tang Du đại danh đỉnh đỉnh lại là cô gái xinh đẹp như thế.
"Lâm Tịch ngoài cười nhưng trong không cười đưa tay vái chào, cũng không có nói cái gì.
Trực tiếp sửa dòng họ của mình thành Tang Du, làm phai mờ tên Aka vốn là do Lâm Tịch cố tình làm thế.
Bây giờ nhìn bộ dạng Jinglan này liền biết, anh ta căn bản hoàn toàn quên đi, đã từng có một cô gái số khổ tên là Aka, chẳng qua là bởi vì anh ta đến nên cả đời đều bị phá vỡ sụp đổ, vạn kiếp bất phục.
Anh ta quả nhiên không thèm để ý những tiểu Lãnh Chúa phụ thuộc chính mình chiếm lĩnh lãnh địa nào, chỉ cần nghe lời tiến cống đúng hạn, Jinglan sẽ không can thiệp những tranh đấu ngươi chết ta sống kia.
"Nghe nói Lãnh Chúa Tang Du.
.
Lúc trước là một ấn nô, có phải là dựa vào vẻ ngoài xinh đẹp này, mới chinh phục được hai lãnh địa đúng không? Quả nhiên, quê hương mỹ nhân là mộ chôn anh hùng!"Mọi người ở đây đều có thể nghe được lời Jinglan trêu chọc.
Có người vốn dĩ có chút không hài lòng đối với giới tính Lâm Tịch tất nhiên càng tán thành.
Sau khi trông thấy Lãnh Chúa Tang Du này, hầu hết bọn hắn càng thêm khẳng định phán đoán lúc trước của chính mình.
Cô gái này tất nhiên dựa vào tướng mạo và dáng người này lừa gạt không biết bao nhiêu khách quý, mê hoặc những người đàn ông ngu ngốc kia bồi cô ta làm loạn.
Thậm chí những người kia tự động bổ não ra cựu Lãnh Chúa hai lãnh