Edit: Jess93
Trên mặt Jinglan mang theo vẻ tức giận và một tia hoảng hốt không dễ phát hiện.
Mặc dù anh ta rất nhanh liền che giấu, nhưng làm người bên gối Jinglan, Adele vẫn nhìn ra cảm xúc thay đổi của anh ta.
Adele không hiểu, cô ta quả thật động tay chân vào hương Vu thần, cũng là cô ta hạ thuốc Jinglan, nhưng mà, nếu Jinglan thật sự muốn chiếm hữu cô gái này, cũng chỉ là trì hoãn một ngày mà thôi, những Tiểu Lãnh Chúa kia dám khoa tay múa chân với lãnh địa Chitian bọn họ sao?
Cô ta nói ra thân phận Aka trước mặt đám Lãnh Chúa, làm cho cả Chitian cùng với những người nắm quyền này đều biết, Lãnh Chúa Tang Du chẳng qua là một tiện nô hèn mọn mà thôi.
Đến tận đây, dù Jinglan tiếp tục mê luyến cô ta, cũng không có mặt mũi cưới ả dâm đãng đã từng ủy thân cho một gã đào nô làm Vương hậu, như vậy kế hoạch của cô ta về cơ bản đã xem như thành công.
Mà lãnh địa Tang Du, chẳng phải sẽ trực tiếp thuộc về Jinglan?
Về phần sau đó Jinglan có thể thu dùng Aka hay không, vậy thì có chuyện gì sôt ruột chứ?
Phụ nữ được Jinglan thu dùng còn ít sao? Người cười đến cuối cùng vẫn chỉ có Adele cô ta!
Aka đẹp hơn cô ta thì sao?
Lúc trước còn không phải bị cô ta tính kế đến sít sao à?
Phụ nữ muốn có vị trí ổn định, chỉ có thể vừa dịu dàng vừa hung ác.
Đáng tiếc Aka có chỉ là vẻ ngoài xinh đẹp cộng thêm một chút xíu may mắn.
Adele đã nghĩ đến, chỉ cần bọn họ đều bị nhốt trong nội viện, chỉ cần Aka không trở thành Phượng hậu, Adele đều có cách trừng trị cô ta!
Nhưng nhìn dáng vẻ Jinglan bây giờ, giống như cũng không phải đơn giản như Aka nói, Jinglan coi trọng cô ta và vàng bạc trong lãnh địa Tang Du.
Cô ta dường như đã mắc bẫy của Aka!
Bóng trăng mờ dần về phía tây, hiện giờ Jinglan đã không còn tâm trí để ý tới chuyện khác, mệnh lệnh hai cấm vệ kéo Adele sang thiền điện canh giữ, anh ta quay người phân phó mấy cấm vệ đi cởi quần áo Lâm Tịch, cột vào trụ vàng trong đại điện, làm như vậy cho dù anh ta không có sức lực gì, cũng có thể miễn cưỡng hoàn thành nghi thức này trước giờ Tý.
Anh ta ngẩng đầu nhìn tượng Vu thần đứng lặng cao cao tại thượng kia, Vu thần lẳng lặng nhìn về phương xa, hình như có vô hạn thương xót.
Jinglan đang nghĩ ngợi lại bị tiếng vật nặng ngã xuống "Phịch Phịch" và tiếng đàn ông kêu rên quấy nhiễu, Adele quả thật ngoan ngoãn bị kéo đi, nhưng dưới chân Aka, bốn gã cấm vệ ngã xuống đất không dậy nổi.
Mặc dù vẫn chưa thấy máu, nhưng những cấm vệ Chitian này đều là thị vệ cận thân của anh ta, ba đến năm người phủ binh bình thường đều không thể đến gần được, hơn nữa động tác mau lẹ lại dễ dàng bị Aka làm trọng thương như thế, dù là nhìn quen sóng gió, Jinglan vẫn không có tin tưởng ánh mắt của chính mình.
Anh ta cũng nghe thấy chuyện Lãnh Chúa Tang Du mang người xông vào rừng rắn, cho rằng chỉ là lòng háo thắng của đàn bà, Jinglan nghe được cũng cho là cô năn nỉ những thị vệ kia dạy vài chiêu khoa chân múa tay mà thôi.
Jinglan thầm nghĩ, cho dù là anh ta cũng không có nắm chắc cùng lúc đánh ngã mấy gã cấm vệ nhanh như vậy, anh ta không khỏi cảm thấy nghi ngờ, nếu Aka này có bản lãnh lớn như vậy, lúc trước làm sao tệ đến mức tuỳ tiện bị bắt không nói, còn suýt chút nữa bị Adele làm cho mất mạng?
Thời gian cấp bách, đã không còn dư thừa cho anh ta cẩn thận suy nghĩ những vấn đề cổ quái này, Jinglan huýt sáo một tiếng, lập tức từ các ngõ ngách trong điện Vu thần đột nhiên xuất hiện gần trăm gã cấm vệ, vây Lâm Tịch ở giữa, vây chặt đến không lọt một giọt nước.
"Tang Du, ta thấy ngươi vẫn nên cam chịu số phận đi, bổn vương thừa nhận quả thật coi thường ngươi, chẳng qua, ngươi xác định ngươi địch nổi nhiều cấm quân của ta vây công như vậy? Ngoan ngoãn, thúc thủ chịu trói, cả hai chúng ta đều lưu lại sức lực cho chuyện tuyệt vời nhất đi, chẳng phải rất tốt sao?"
Tuyệt vời con mẹ ngươi!
Lão tử trông thấy bộ dạng biến thái này của ngươi, chỉ còn lại ghê tởm!
"Đối với ta mà nói, chuyện tuyệt vời có liên quan tới ngươi, ngoại trừ đánh ngươi không còn việc khác.
Qing!" Lâm Tịch đột nhiên cất cao giọng nói.
Theo tiếng kêu của cô, bên trong đại điện lại xảy ra kinh biến.
Phượng vệ một thân màu đen và Phượng tường quân đột nhiên xuất hiện, cũng vây những cấm vệ Chitian kia vào giữa.
Lâm Tịch xách Jinglan toàn thân vô lực ở trong tay, lạnh lùng cười nói: "Jinglan, bây giờ chúng ta liền bắt đầu chuyện tuyệt vời nhất này đi!"
Nói xong, Lâm Tịch đột nhiên bóp chặt cánh tay Jinglan: "Lần này, là ngươi thiếu Rock!"
"Rắc!" Âm thanh rợn người vang lên: "Lần này, là ngươi thiếu Aka