Edit: Jess93
Các cô gái nhỏ nhìn dáng vẻ của cô không giống giả mạo, hơn nữa Hàn Như thật sự tỉnh lại, mặc dù sắc mặt không tốt lắm, cũng không thích nói chuyện, nhưng thấy thế nào đều không giống dáng vẻ sắp chết.
Những nữ sinh nói cô ấy có lẽ đã chết đêm qua rồi còn nghị luận Trương Tú Lệ đang trả thù gì đó bất giác đều đỏ mặt, ngượng ngùng ra ngoài mua cơm.
Triệu Đông Mai đi tới ngượng ngùng nói tiếng cám ơn với Lâm Tịch, sau đó chủ động nói muốn giúp cô và Hàn Như mua cơm, bảo Lâm Tịch ở lại phòng ngủ chăm sóc Hàn Như.
Lâm Tịch sảng khoái đồng ý: "Được, vậy cám ơn cậu nhé!"
Đây là một cô gái nhỏ đang biểu đạt sự áy náy và cảm ơn của mình, thật ra những nữ sinh này cũng không có ác ý gì, chẳng qua là một loại bản năng xu lợi tránh hại của con người mà thôi, thậm chí các cô ấy hoàn toàn không biết, hành vi của chính mình đã làm tổn thương nghiêm trọng đến một bạn học vô tội.
Trẻ con thường không chính xác trong việc đánh giá đúng sai, hầu hết đều là bảo sao hay vậy, cảm thấy chuyện mà tất cả mọi người đang làm, chắc chắn là đúng rồi.
Đợi đến khi tất cả mọi người đi ra ngoài, trong phòng ngủ không có một ai, Lâm Tịch hỏi Hàn Như: "Đêm qua, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Hàn Như rùng mình, sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm Tịch cười một cái mới nói: "Tớ không phải.
.
Ngất đi à, cái gì cũng không biết, sao vậy, ngày hôm qua xảy ra chuyện gì ư?"
Giờ phút này, Lâm Tịch cảm thấy thần hồn cô ấy dao động, tâm tình chập chờn rất lớn, vẫn còn muốn bày ra dáng vẻ bình thường để che dấu, chỉ riêng điều này đã không bình thường.
Hàn Như và Diêm Đậu Đậu vẫn luôn có quan hệ thân thiết, cô ấy nhất định đã trải qua cái gì hoặc là biết gì đó, nhưng cô ấy không muốn nói, Lâm Tịch cũng không thể ép buộc cô ấy.
"Không muốn nói coi như xong, cậu mất máu quá nhiều, tốt nhất về nhà dưỡng bệnh một đoạn thời gian đi, có chuyện gì, nhớ rõ tới tìm tớ.
"
Sau khi biết Hàn Như bởi vì đau bụng kinh mới ngất tại nhà vệ sinh nữ, đám bạn cùng phòng lại khôi phục thái độ đối với cô ấy lúc trước, đã sớm có người líu ríu nói ra dáng vẻ cô ấy đáng sợ cỡ nào khi trở về, còn Diêm Đậu Đậu lại liều mạng kéo cô ấy về phòng ngủ ra sao.
Một nữ sinh tên là Đoạn Hải Hà có chút ghen tị nói: "Haizz, nếu tớ cũng có một người bạn như Diêm Đậu Đậu thì tốt rồi.
Hơn nửa đêm chạy tới nhà vệ sinh một đường ôm cậu trở về, nào là lau người nào là đắp chăn ấm cho cậu, tớ cảm thấy mẹ cậu đối với cậu cũng chỉ như vậy mà thôi.
"
Thật ra Hàn Như đã tỉnh lại sau khi Lâm Tịch ôm cô ấy trở về phòng ngủ, Lâm Tịch đã phát hiện ra, chẳng qua tất cả mọi người đã ngủ, cũng không tiện quấy rầy đến sự nghỉ ngơi của người khác.
Hàn Như nhìn Lâm Tịch, há to miệng, nhưng lại chán nản cúi thấp đầu xuống.
Sau khi Thầy Ôn biết chuyện trong phòng ký túc xá nữ sinh vào đêm qua, nhanh chóng gọi điện thoại cho thôn chỗ Hàn Như, bảo người nhà cô ấy tới đưa Hàn Như đến bệnh viện nhìn xem.
Lúc này điện thoại vẫn là vật hiếm, chỉ có các đơn vị cơ quan và trên thôn mới có, nhà ai có chuyện gì khẩn cấp, đều trực tiếp điện thoại đến thôn, sau đó trên thôn sẽ dùng loa trực tiếp thông báo.
Người Hàn gia rất nhanh tới đón Hàn Như rời đi.
Trước khi đi, Hàn Như nhìn Lâm Tịch với dáng vẻ muốn nói lại thôi, làm Lâm Tịch càng thêm nghi ngờ.
Hàn Như là mẫu người điển hình không thể giấu lời nói trong lòng, chơi thân với cô ấy cũng đều không có gì giấu diếm lẫn nhau, chắc hẳn cô ấy cũng biết là Lâm Tịch cứu cô ấy trở về, Lâm Tịch biết rõ tình hình lúc đó, cho dù có người thật sự làm cái gì với cô ấy, thật ra cũng không gạt được Lâm Tịch, vì sao cô ấy lại úp úp mở mở?
Không muốn nói nhưng lại luôn cho Lâm Tịch thấy một loại dáng vẻ cô ấy rất bất đắc dĩ, cô ấy có nỗi khổ tâm.
Ngày hôm sau, Lâm Tịch cố ý đi tới nhà vệ sinh nhỏ một lần, ngũ thức cộng thêm tinh thần lực triển khai toàn bộ, ngoại trừ cảm thấy cây hòe lớn kia có chút âm u, cũng không cảm ứng được có cái gì không ổn.
Ai!
Vẫn nên chăm chỉ tu luyện ra một đầu thông mạch mới tốt, hiện tại các loại năng lực của cô đều bị hạn chế rất lớn, dưới tình huống không thể vận dụng Tôi Thể Thuật, thứ duy nhất có thể dựa vào là hai mươi Đoạn Cẩm.
Lâm Tịch thực sự lo lắng cho tình huống của Lâm Nhã Trác, cho nên buổi tối cô vừa về tới phòng ngủ, Lâm Tịch liền nói với cô ấy, Hàn Như bởi vì đau bụng kinh nên được người nhà đón về xem bệnh.
Có thể nhìn ra được, Lâm Nhã Trác rõ ràng thở dài một hơi.
Lâm Nhã Trác vẫn luôn ngủ ở giường Trương Tú Lệ, Lâm