Edit: Jess93
Hàn Như vừa dứt lời, Lâm Tịch đã cảm thấy một ánh mắt như chùm đèn pha.
.
Bắn phá ở giữa hai chân cô.
Không cần nghĩ cũng biết chủ nhân ánh mắt kia là ai.
Lâm Tịch đều muốn cười.
Đám thiếu nữ như hoa này đọc sách mỗi ngày, đánh cái rắm, truy tinh, thầm mến, sống vô ưu vô lự, không kiêng nể gì cả.
Mỗi ngày quan tâm không có gì hơn "Tại sao tiệm cho thuê sách trong trấn còn chưa đổi sách mới?"
"Khi nào ông cụ bán tranh giấy dán tường mới đến nữa?"
"Trên mặt của tớ vừa có một viên đậu, thật đáng ghét.
"
"Quách Thiên Vũ lớp bên cạnh rốt cuộc thích tớ hay là thích Lưu Đồng Đồng?"
"Mùa đông khắp nơi đều trụi lủi, khi nào mới đến mùa xuân? Tớ muốn mặc váy.
"
Đám nhóc ngây thơ hoàn toàn không biết trong phòng ngủ có hai con mắt xanh lè "Nhìn chằm chằm háng mèo" của các cô xem thân thích nhà ai đến mỗi ngày.
Thật sự không ngờ cô cũng có thời điểm vĩ đại như vậy!
Lâm Tịch cảm thấy, lúc tiếp thu ký ức của người ủy thác, cũng không có xuất hiện người đặc biệt nào bên trong, như vậy có thể hiểu thành, không có người nào rất quan trọng đối với Diêm Đậu Đậu.
Cho nên lần này Lâm Tịch chỉ cần bảo vệ tốt Diêm Đậu Đậu, nhiều nhất xử lý Đàm Nhạc và vật vẫn luôn không hề lộ diện kia, nhiệm vụ của cô trên cơ bản coi như hoàn thành.
Nhưng cô lại không đành lòng, một đám thiếu nữ tốt như vậy, có thể sẽ bị hại chết hoặc là có được một đoạn ký ức thanh xuân vô cùng u ám kinh khủng.
Thanh xuân, hẳn là ngọt ngào như bánh mousse và có mùi hương hoa cỏ như gió đêm ngày hè, chua chua ngọt ngọt, lại ngọt ngọt chát chát, cho dù khi nhớ lại sẽ có nước mắt trong mắt, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười của tuổi trẻ.
Thế giới của các cô đơn giản cỡ nào, cảm thấy sai thì sẽ nghĩ cách đi bù đắp, cho là người nào đối tốt với chính mình, cũng không chút che giấu sự vui sướng và hạnh phúc của chính mình.
Như mấy cô gái nhỏ đã từng sợ hãi Lâm Nhã Trác, hiện tại cũng đã làm bạn với cô ấy, như Triệu Đông Mai, chỉ vì Lâm Tịch đổi chỗ nằm cho cô ấy, lúc nào nhìn thấy cô cũng sẽ điềm nhiên cười một tiếng.
Hàn Như nói năng hoạt bát càng là được mọi người yêu thích, "Ăn Toa la mật, cái gì cũng qua!" Những lời này hần như trở thành từ nghữ lưu hành của nữ sinh phòng ngủ số 1.
Dưới tiền đề đủ khả năng, Lâm Tịch đồng ý bảo vệ một đám thiếu nữ xanh mơn mởn như vậy, cho dù mình mua lại nhà máy rồi tô quét mỗi ngày, cũng sẽ không có được tâm tình lúc này của các cô, đó là những năm tháng mà bao nhiêu trân bảo hiếm có khó có thể đổi lại được.
Ngây thơ vô tri vui vẻ như vậy, Lâm Tịch hâm mộ đến nỗi con mắt đều xanh biếc.
Cảm xúc và dục vọng, khống chế được là thần, bị khống chế là ma, ở giữa thì là người.
Cũng đều là ghen tị hâm mộ đám thiếu nữ như hoa này, Đàm Nhạc lựa chọn hủy diệt, mà Lâm Tịch lựa chọn thủ hộ.
Không chỉ bởi vì nhiệm vụ.
Cửa phòng ngủ bị nhẹ nhàng mở ra, lại nhẹ nhàng đóng lại.
Đàm Nhạc bưng một lọ nước nóng xuất hiện ở trước mặt Lâm Tịch: "Đậu Đậu, cậu chưa từng tới cái này, cho nên không hiểu, nhất định phải uống nhiều nước, uống nước nóng, đến lúc đó bụng sẽ không đau.
Đây là mẹ tớ nói cho tớ biết.
"
Lâm Tịch nhìn lọ tráng men in hình bán thân của vĩ nhân và câu quảng cáo "Thiên địa rộng lớn, nhiều đất dụng võ" ở phía trên.
Đây là tiết tấu cá voi ăn cơm -- uống nước no bụng trước hả!
Ngoan ngoãn cầm lấy một ly lớn nước nóng tràn đầy kia, Lâm Tịch đối mặt với hình bán thân của Chủ tịch.
Đàm Nhạc lại cầm thứ này đến hại người, ngài cũng không xuống quản một chút.
Màn đêm buông xuống, vào mùa đông ngoại trừ tiếng gió kêu khóc thì gần như không có bất kỳ âm thanh gì trong sân trường.
Lâm Tịch uống một cốc nước lớn, cô muốn đi nhà vệ sinh.
Cô lấy ra BVS đã chuẩn bị sẵn đặt ở bên trong áo bông túi, tròng mắt xoay chuyển, nghĩ nghĩ, đi đến trước giường Đàm nhỏ giọng nói: "Đàm Nhạc, có thể theo tớ đi tới nhà vệ sinh không?"
Đàm Nhạc giả chết.
Trong lòng Lâm Tịch không khỏi buồn cười, có lẽ ngươi chắc chắn sẽ không theo giúp ta đi, không thì diễn như thế nào?
Muốn gọi lần nữa, không ngờ hai ba nữ sinh không hẹn mà cùng nói: "Đậu Đậu, tớ đi cùng cậu.
"
Đậu má!
Tự gây nghiệt thì không thể sống!
Lâm Tịch vội nói: "Không cần, ngại quá, đánh thức các cậu rồi.
"
Sau đó chạy trối chết.
Có lẽ là cô cùng đám bạn nhỏ này đi nhà vệ sinh, trong lòng người ta còn có cảm kích, cho nên hiện tại tìm tới bánh ít đi, bánh quy lại.
Đây có tính là dời tảng đá đập