Người ta nói một núi không thể chứa hai hổ, trừ phi một đực và một cái.
Thế nhưng có vẻ như lời nói này cũng không đúng hoàn toàn.
Nhìn tên nhóc đen thui vẫn luôn khiêu khích trước mặt mình, Lâm Tịch có chút dở khóc dở cười.
Chẳng qua tên nhóc mặc quần áo thể thao màu lam này đúng là một tên quái thai.
Hiện giờ hai mươi Đoạn Cẩm của Lâm Tịch đã có ba đầu thông mạch, Tôi Thể Thuật cấp 3, bản thân cũng là zombie lên đến cấp 2, dưới tình huống triển khai toàn bộ ngũ thức, thế mà không nhận ra tên nhóc này đột ngột xuất hiện bên cạnh cô như thế nào.
Anh Bảo nói, trên trời rơi xuống một em gái Lâm.
Nhưng tại sao ở chỗ em gái Lâm này, trên trời lại rơi xuống một tên nhóc đen thui cơ chứ?
Lâm Tịch: Quả nhiên mình không phải là con cưng của trời, quả nhiên mình không có hào quang của nhân vật chính, quả nhiên mình suy đến mức đen luôn rồi.
Chủ yếu nhất là, em gái Lâm người ta rơi xuống là vì rơi lệ cho anh Bảo, tên nhóc da đen này rơi xuống là vì tìm em gái Lâm này để PK.
Tên nhóc da đen này cũng là cấp 2, hai người cấp 2 đối thoại sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Tên nhóc da đen: Đến quyết đấu!
Lâm Tịch: Không muốn.
Không có chỗ tốt, ông đây không đánh.
Tên nhóc da đen: Thua làm người hầu cho thắng.
Đến quyết đấu!
Lâm Tịch: Tôi có rất nhiều người hầu, không cần quyết đấu, hét một tiếng liền có thể gọi tới.
Tên nhóc da đen:.
Tên nhóc đen: Không có ai trong số bọn họ chạy nhanh bằng tôi.
Đến quyết đấu!
Lâm Tịch: Một con zombie, có thể nhanh cỡ nào? Cũng không cần tham gia thế vận hội mùa hè, có tác dụng rắm gì!
Tóm lại là Lâm Tịch chết sống không chịu, nhóc da đen thực sự hết cách, cuối cùng đành phải hỏi Lâm Tịch, rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng quyết đấu.
Lâm Tịch: Nếu như cậu có thể dẫn đám nhân loại ở dải cây xanh bên kia tới phòng máy hơi nước, chờ xử lí xong kẻ địch tôi liền đồng ý quyết đấu với cậu.
Bằng không, chờ chúng ta quyết đấu xong, đánh tới lưỡng bại câu thương, những nhân loại kia sẽ trực tiếp gϊếŧ cả hai chúng ta sau đó đào tinh hạch.
Nhóc da đen suy nghĩ một chút, đúng nha, tại sao cậu không nghĩ tới chứ?
Bọn họ có rất nhiều người, hơn nữa còn cầm vũ khí đáng sợ trong tay, đánh là khẳng định đánh không lại, nhưng dẫn tới nơi này thì cậu hoàn toàn có thể làm được.
Đến lúc đó mọi người cùng nhau động thủ gϊếŧ chết nhân loại, cậu lại thắng kẻ lợi hại nhất trong đám đồng loại mới tới này, nơi này vẫn là địa bàn của cậu.
Nhóc da đen chỉ chợt lóe, liền xuất hiện tại một chỗ cách đó hơn mười mét, lại lóe lên, lại là hơn mười mét.
Lâm Tịch cảm giác đây dường như là một zombie biết thuấn di.
Khuôn mặt cứng đơ của Lâm Tịch nở nụ cười lạnh, dựa vào cái gì ông đây liền một hai phải đến dải cây xanh chịu chết? Đi phòng máy hơi nước mới thoải mái, động cơ chạy bằng hơi nước, máy ngưng khí, máy phát điện, các loại thiết bị đều tập trung ở trong phòng máy rộng lớn kia, có thể nói thiết bị chủ yếu của toàn bộ nhà máy điện đều ở nơi đó.
"Grào, Grừ grừ!" Lâm Tịch phát ra tiếng gầm rú, cô không xác định nhóc da đen có thể dẫn toàn bộ người Ngạo Thiên tới phòng máy không, cho nên lưu lại phần lớn zombie bình thường tiếp tục thủ tại chỗ này làm tê liệt nhân loại, mà tất cả zombie tiến cấp đều cùng Lâm Tịch tiến đến phòng máy hơi nước.
Sau khi zombie tiến cấp thì lực hành động cùng với khả năng lĩnh hội mệnh lệnh của Lâm Tịch đều mạnh hơn những zombie chưa tiến cấp rất nhiều, nếu đội ngũ quá đông, dư thừa quá nhiều nhân lực, sẽ kéo chậm tiến độ của mọi người thậm chí khiến nhân loại hoài nghi.
Lâm Tịch vẫn luôn duy trì thêm điểm vào lực lượng, cũng là bởi vì chính mình trời sinh cũng không phải là người thông minh, thay vì nói cố sức đi liều mạng để bù đắp cho những điểm yếu của mình nhưng không có kết quả tốt, còn không bằng cố gắng gia tăng điểm mạnh của mình.
Cô là người theo đuổi nhất lực hàng thập hội*.
*một kẻ khỏe hơn người đánh thắng mười người biết võ.
Hiện thân sống động nhất cho câu này chính là nước Mỹ, ai khiến tôi khó chịu liền đánh gãy răng hắn, hôm nay trừng phạt người này, ngày mai thanh toán người kia, cả ngày tự cho mình là cảnh sát thế giới, không phải bởi vì có nắm đấm lớn sao?
Đối phương cũng là người chấp hành trải qua rất nhiều vị diện giống như chính mình, như vậy bây giờ nắm tay chính mình rõ ràng còn chưa đủ lớn.
Lâm Tịch chưa bao giờ khinh thường năng lực của những người đồng nghiệp này.
Đừng tưởng rằng chỉ có ngươi nhận được các loại kỳ ngộ trong lúc xuyên qua các vị diện, những người khác vận khí cũng không kém hơn ngươi bao nhiêu, nếu không, người chấp hành dựa vào cái gì có thể thành công hoàn thành đủ loại nhiệm vụ của người ủy thác dưới các loại hoàn cảnh khác nhau?
Đối mặt những người bình thường trong các vị diện kia, Lâm Tịch đều là chú ý cẩn thận, huống chi kẻ địch gặp phải bây giờ lại là đồng nghiệp của mình?
Nói cho nhóc da đen đưa người