Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 794


trước sau



Đường viền của chiếc búa lớn này lóe lên tia sáng màu vàng đất, rõ ràng được ngưng kết từ dị năng hệ thổ.

Cho dù Long Đào kinh ngạc vì zombie hệ tinh thần này thế mà đồng thời còn có được dị năng hệ thổ, quả là hiếm có, chẳng qua trong lòng cũng thầm mắng một tiếng ngu xuẩn.

Dưới tình huống bình thường, loại súng bắn lựu đạn này đều là kích phát ngòi nổ, nói thông tục một chút chính là chạm vào là nổ.

Cho nên nếu chiếc búa lớn treo trên đỉnh đầu đám zombie thật sự có thể đập trúng viên đạn có độ nổ cao này, thì lực sát thương còn lớn hơn so với phát nổ sau khi chạm đất.

Thành thật mà nói, mặc dù dị năng tinh thần lực không có biếи ŧɦái như não vực tiến hóa, nhưng sẽ luôn khiến cho người có được dị năng trở nên thông minh không ít.

Zombie cấp 2 này hữu tâm tính vô tâm, lại làm cho Long Đào trở nên rất bị động, nhưng dù sao đây cũng chỉ là một zombie bị lây nhiễm mà thôi.

Cho nên lúc này cô ta tùy tiện ra tay chẳng những bại lộ chính mình có dị năng song thuộc tính, còn hố đám đồng đội zombie của cô ta.

Long Đào lần nữa thuần thục nhét vào một viên đạn có độ nổ cao, chuẩn bị không ngừng cố gắng, bắn bọn họ tan thành mảnh nhỏ, sau khi lấy được tinh hạch, trực tiếp từ phòng khử độc bên kia phá vây ra ngoài.

Trong lòng anh ta không phải là không có tiếc nuối, rốt cuộc vẫn không thể giao một cái nhà máy điện hoàn hảo không chút tổn hại cho Hàn Nguyệt.

Kết quả zombie này lại một lần nữa làm Long Đào trợn trừng mắt.


Chiếc búa lớn tưởng như có thể đập vỡ mặt đất bê tông thành một cái hố to thế mà trở nên nhẹ bẫng giống như không có thực thể, hệt như một bông vải mềm mại, nhưng lại cứng cỏi không có cách nào xuyên thấu.

Sau đó chiếc búa đất màu vàng quỷ dị này như một vị cao thủ rất am hiểu thái cực, phát huy triêm, liêm, liên, tùy đến cực hạn, như đám mây trượt đi nhanh chóng đẩy viên đạn có độ nổ cao kia trở về, đập mạnh xuống chỗ Long Đào bên này!
Mẹ ơi!
Dị năng thuộc tính thổ, còn có thể chơi như vậy?
Ngươi đang đùa ta phải không?
Nói đến dài dằng dặc, kỳ thật cũng chỉ là chuyện trong hai ba giây.

Ngũ thức nhạy bén của người chấp hành mang đến cảm giác nguy cơ khiến thân thể tự giác đưa ra phán đoán, trong tích tắc Long Đào nhảy ra ngoài hơn ba mươi mét, sau đó trèo lên một ống sắt tương đối mảnh, rồi dang hai cánh tay tung người bay về phía trước hơn mười mét.

Khi tiếng nổ vang lên, Long Đào đã chạy ra thật xa dưới sự yểm hộ của đống máy móc kia.

Sau khi đám zombie tại lối ra tiến vào phòng máy hơi nước thì không còn chen chúc thành một đoàn, Long Đào có thể tránh thì tránh, tránh không xong liền đưa tay bắn một phát hoặc là trực tiếp đạp nằm xuống.

Lúc này phòng máy hơi nước không cần chiếu sáng cũng đầy đủ các loại ánh sáng.

Cách lối ra chưa đến hai mươi mét!
Long Đào chỉ cảm thấy từ lúc thành người chấp hành, đây là lần nguy hiểm nhất mà anh ta gặp được.

Sống và chết, chỉ trong hai mươi mét này!
Chỉ cần vọt tới cửa chính, anh ta coi như an toàn.

Long Đào giật áo khoác bạc trên người ném vào đầu một con zombie ở gần đó, thành công khiến nó làm bàn đạp cho chính mình.

Càng đến gần lối ra, nhịp tim Long Đào càng nhanh, huyết mạch đánh trống reo hò, chạy nhanh làm anh ta cảm thấy như có gió rít gào bên tai, chỉ cần đến lối ra.

.

Hai kiện trang bị khiến Long Đào hài lòng nhất chính là súng ngắn plasma S6 và cái không gian 20m3 kia của mình.

Anh ta nhận được nó bằng cách gϊếŧ chết một người chấp hành trong lúc dùng bản thể tiến vào thế giới trong nhiệm vụ đặc biệt, cửa hàng của xã khu bán ít nhất hơn trăm vạn huyền tinh.

Trong cái không gian này, ngoại trừ một ít vũ khí cùng với nhu yếu phẩm sinh hoạt hàng ngày, Long Đào còn ném vào một chiếc Honda CRF450R chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Đây là môtô việt dã trong hai giây đồng hồ liền có thể nâng tốc độ tăng lên tới 260 km.

Cho dù con zombie giày bata kia là dị năng không gian, lấy cấp bậc hiện giờ của nó, cũng sẽ đuổi không kịp.


Chỉ cần anh ta có thể vọt tới ngoài lối ra!
Nhưng kể từ khi zombie hệ tinh thần kia xuất hiện, Long Đào làm chuyện nào liền thất bại chuyện đó.

Cho nên rõ ràng lối ra đã gần trong gang tấc, trong lòng Long Đào vẫn thấp thỏm như cũ, anh ta luôn có loại dự cảm không tốt.

Quả nhiên, gần như ngay khi anh ta sắp bước ra khỏi cửa lớn, lập tức bị tên da đen kia bỗng nhiên xuất hiện giơ một chân đá ngã xuống đất, sau đó móng tay màu đen đặc trưng của zombie đâm về phía trái tim của anh ta.

Long Đào lăn một cái tránh ngay tại chỗ, tên nhóc da đen kia lại lăng không đá một cước, làm cho Long Đào lần nữa lui vào trong mấy bước.

Long Đào cũng bị đánh đến tức điên, chẳng qua chỉ vì các ngươi có số lượng quá nhiều mà thôi, thật sự cho rằng ông đây sợ các ngươi ư?
Một viên đạn có độ nổ cao rơi xuống, zombie chỉ chết hai con, ngược lại là dị năng giả bị nổ đả thương mấy người.

Ở trong

bầy zombie, bị thương trên cơ bản có nghĩa là tử vong.

Bản thân mất máu quá nhiều là một mặt, mấu chốt là mùi máu tươi của nhân loại đối với zombie có khứu giác cùng thính giác vô cùng nhạy bén sau khi tiến cấp mà nói, tuyệt đối là thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ mạnh nhất, huống chi còn là máu tươi của dị năng giả, tất nhiên là càng thêm mỹ vị.

Chẳng mấy chốc, mấy người bị thương đã bị đám zombie vây quanh.

Người lâm vào trong tuyệt vọng lại không nghĩ biến thành zombie, dứt khoát cho chính mình một viên "Đạn quang vinh," dù sao cũng tốt hơn là bị gặm thành zombie.

Toàn bộ phòng máy đã loạn thành một bầy.

Lâm Tịch mặc kệ trận chiến giữa những người kia, cô không thèm để ý sống chết của người khác, cô sẽ không thánh mẫu đến mức mệnh lệnh những zombie kia không được tấn công nhân loại không được gặm ăn dị năng giả.

Nhân loại và zombie là đối lập, căn cứ Long Đằng và căn cứ Ngạo Thiên càng là cục diện không chết không thôi.

Những nhân loại khác cô mặc kệ, nhưng người chấp hành này, nhất định phải chết!
Nhân số của hai đoàn đội đều giống nhau, chơi chết một người, lực lượng của đối phương liền yếu đi một phần.

Lúc Lâm Tịch chạy tới, Long Đào và nhóc da đen đang đứng ở trạng thái giằng co.

Nhóc da đen bị dị năng hệ hỏa của Long Đào khiến cho chật vật không chịu nổi, quần áo đã bị thiêu đến mức sắp cởi truồng rồi, tóc cũng bị đốt giống một ổ chim non.

Long Đào cũng không tốt đến chỗ nào, áo khoác bạc dùng để làm màu đã sớm không thấy tăm hơi, quần áo cũng bị nhóc da đen cào thủng đến nỗi đông một lỗ tây một lỗ.

Lâm Tịch thấy được rõ ràng, nhóc da đen muốn ngăn cản Long Đào chạy đi, mặc dù Long Đào dùng tinh thần lực không có cách nào cảm giác được sự tồn tại của nhóc da đen, nhưng ngũ giác lại có thể khiến anh ta cảm giác được phương vị trong tích tắc.


Thế là liền trực tiếp tung ra > về phương hướng đó.

Sau đó liền tạo thành cục diện bây giờ, Long Đào đừng nghĩ bước thêm một bước về hướng cửa, nhóc da đen cũng không thể tiếp tục bức Long Đào lui lại một phần, hai bên cơ bản không thể mang đến tổn thương thực chất gì cho cho đối phương, nhưng lại là người này cũng không làm gì được người kia.

Trông thấy Lâm Tịch tới, Long Đào không khỏi âm thầm kêu khổ, lần này thật chẳng lẽ cứ như vậy hồ đồ ngỏm tại đây?
Anh ta vứt bỏ những đồng đội kia một mình vội vàng đào mệnh, tạo thành bây giờ chính mình tứ cố vô thân.

Cho nên mới nói, có đôi khi ngươi như thế nào đối với người khác, người khác liền như thế với ngươi, người tùy ý từ bỏ đồng đội, cuối cùng rồi cũng sẽ bị người khác từ bỏ.

Lâm Tịch thậm chí còn không nói lời nào, đập một búa vào Long Đào.

Nhìn móng vuốt lóe lên tia sáng sắc lạnh của nhóc da đen, bây giờ vắc xin kháng thể zombie còn đang nghiên cứu chế tạo, bị bắt rất có thể sẽ biến thành zombie, giữa hai cái hại thì lấy cái nhẹ hơn đi.

Long Đào đầu tiên là đánh ra một chùm lửa vào Lâm Tịch, sau đó trong tay trống rỗng xuất hiện một cái xẻng đâm vào búa đất.

Sau một tiếng "Keng," hai tay Long Đào mềm nhũn rủ xuống, "Phụt" một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.

Cặp mắt của anh ta suýt chút nữa rớt khỏi hốc mắt, zombie cấp 2 hệ tinh thần thêm dị năng hệ thổ, lại có khí lực lớn như vậy?
Chỉ là một kích, Long Đào liền biết, nội tạng của mình đã bị lực bẩy của chiếc búa đất này làm cho vỡ nát, hai tay cũng bị đánh gãy.

Anh ta nghi ngờ nhìn Lâm Tịch, tinh thần lực, dị năng hệ thổ, còn có khí lực lớn như vậy, đây rốt cuộc là thứ gì?
Thình lình phía sau đau xót, Long Đào quay đầu lại, móng vuốt của nhóc da đen rốt cuộc đâm vào người anh ta.

Long Đào vạn bất đắc dĩ, đành phải mở ra > lựa chọn phục sinh chuẩn bị trở về xã khu.

Đáng tiếc vẫn luôn khinh thường đối thủ cho nên anh ta căn bản không có chú ý tới, zombie kia chẳng biết lúc nào đã lấy ra một thanh kiếm có độ rộng tối thiểu hơn hai mươi cm, thân kiếm màu tím nhạt, đường viền răng cưa nhạt đến mức gần như trong suốt.

.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện