Móng tay Chung Hàn Nguyệt gần như cắm vào trong thịt, ánh mắt như lưỡi dao nhìn về hướng quặng mỏ trong đêm đen kịt.
Đã tổn thất hai người, rốt cuộc là ai đang giở trò quỷ?
Cô ta nhắm mắt lại, buông ra tinh thần lực để cảm giác, bên ngoài đen nghịt đầy rẫy zombie, vây quanh toàn bộ căn cứ đến mức mưa gió không lọt.
Quặng mỏ bên kia vừa mới bị nổ, bên này liền xuất hiện thi triều quy mô lớn như thế, đây tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
Chung Hàn Nguyệt biết dựa vào những người này rất khó chống đỡ, bây giờ không phải là thời điểm sĩ diện, cô ta nhanh chóng gửi tin cầu cứu cho Sóc Hoành Giang.
"Nhất định phải sống qua đợt công kích thứ nhất, thông báo bộ tài nguyên, đám zombie không đến dưới tường thì không được kết nối lưới điện cao thế.
Cổng chính bị bao phủ bởi bom lửa, tôi mang tổ một, tổ hai ra ngoài trước, sau nửa giờ anh mang tổ ba, tổ bốn tới tiếp ứng tôi.
"
Cừ Thiên gật đầu nói được, cúi đầu xuống che giấu tình cảm sâu đậm của chính mình trong mắt.
Anh ta thích cô gái sát phạt quyết đoán này.
Chỉ tiếc, cô ấy có Long Đào.
Ban đêm, là sân nhà của đám zombie tiến hóa, mặc dù thị lực của bọn nó thoái hóa trên phạm vi lớn, thế nhưng thính giác và vị giác lại đồng thời trở nên vô cùng nhạy bén.
Chung Hàn Nguyệt cũng biết điểm này, cho nên an bài tổng cộng ba tổ người thay nhau chém gϊếŧ tại cổng chính.
Trước khi dùng hết dị năng sẽ đổi tổ khác, sau đó trở về tiêm vào dịch chiết xuất tinh hạch bổ sung dị năng, tiến hành chỉnh đốn đơn giản, như vậy mới có thể giảm bớt thương vong cho những đội viên nòng cốt được bồi dưỡng tỉ mỉ này.
Chiến đấu như vậy, sĩ khí rất trọng yếu, cô ta nhất định phải chứng minh cho người trong căn cứ thấy rõ, mặc dù zombie khí thế hung hăng, kì thực lại không chịu nổi một kích.
Cho nên trận đầu tiên, cô ta mang theo nhóm người của chính mình tự thân ra trận.
Vài quả bom nổ bùng lên, cổng trụ sở bị nổ ra một mảnh đất trống, rất nhiều zombie cấp thấp không kịp tránh né bị nổ thành mảnh nhỏ, máu tím thẫm, sền sệt nương theo mùi hương vô cùng tanh hôi bắn ra, trên mặt đất cũng không ít tứ chi nát vụn, thậm chí còn có zombie bị nổ bay hai chân, đã mất đi năng lực hành động vẫn như cũ ngơ ngơ ngác ngác bò về phía trước, trong miệng phát ra tiếng "Grào grào" kì quái.
Đồng thời những chiếc đèn pha siêu sáng trên tường rào căn cứ chiếu sáng toàn bộ khu vực bên ngoài > sáng như ban ngày.
Người trong căn cứ gần như tận mắt thấy đám zombie kia bị tàn sát bằng các loại thủ đoạn như thế nào, không khỏi reo hò một hồi.
Bên trong lưới điện cao thế cao hơn hai mét là tường vây được gia cố vững chắc, trên đỉnh tường cao mười mét thường cách một đoạn sẽ có một tháp canh phun ngọn lửa xuống phía dưới, thỉnh thoảng còn có lựu đạn, lựu đạn ném về hướng có zombie dày đặc.
Nhìn đám zombie đổ xuống từng đống lớn, lòng mọi người trong căn cứ nhẹ nhõm hơn rất nhiều, không ít người may mắn vì lúc trước bọn họ hợp tác với quân đội, nhận được lượng lớn vũ khí đạn dược.
Nhưng mà những người này còn chưa vui mừng được bao lâu, hơn hai mươi ngọn đèn pha đồng loạt bị đánh nát trong vòng chưa đầy năm phút đồng hồ, chỉ còn lại có một ít đèn cắm trại với ánh sáng mờ nhạt cùng với ánh sáng bắn ra từ các loại vũ khí, dị năng đánh ra thỉnh thoảng sáng lên.
Bóng tối thường thường dễ dàng sinh sôi khủng hoảng.
Bình thường vào thời điểm này thiết bị chiếu sáng so với không có quả thực không tốt hơn bao nhiêu.
Tại cổng chính, Chung Hàn Nguyệt dẫn đội chiến đấu hung hăng cắn môi!
Zombie thật thông minh!
Chẳng lẽ bên trong có zombie vương tinh thần lực thậm chí chỉ tiến hóa não vực?
Nếu không, vì cái gì bọn nó sẽ phản ứng nhanh như thế?
Điều khiến Chung Hàn Nguyệt kinh ngạc vẫn là những chiếc đèn pha kia đều bắc trên tường vây cao tới mười mét, đám zombie làm thế nào phá hủy được toàn bộ đèn pha nhanh như vậy?
Lâm Tịch cũng không có trực tiếp ra ngoài tham gia chiến đấu.
Cô đã trông thấy Chung Hàn Nguyệt cầm vũ khí trong tay, không ngừng nổ đầu từng con zombie tại cổng chính.
Mặc dù dung mạo thay đổi, nhưng khí thế bễ nghễ, lạnh lùng cùng động tác tứ chi khi chiến đấu vẫn khiến Lâm Tịch liếc mắt một cái liền nhận ra nữ đột kích làm cho các cô gần như cùng đường mạt lộ năm đó.
Chung Hàn Nguyệt, đã lâu không gặp!
Có người đang nhìn chằm chằm chính mình!
Cảm giác của cô ta sẽ không sai, đó là ánh mắt thuộc về nhân loại, nhìn chằm chằm đến mức cô ta lạnh cả sống lưng!
Nổ súng làm nổ tung con zombie bổ nhào tới, Chung Hàn Nguyệt hình như có cảm giác, nhìn