“Thanh Thanh con nói chuyện thật ngọt, trách không được A Phong thích con như vậy.” Giọng nữ ngạo mạn tiếp tục vang lên, giọng lớn như sợ người khác không nghe thấy.“Dì quá khen.” Bạch Thanh Thanh thanh âm thấp thấp, mang theo ngượng ngùng của con gái, khóe miệng lại cong lên đắc ý.Cho dù Ngô Tuyết Lan cô xuất thân cao quý thì sao chứ? Không được mẹ chồng tương lai thích, sau này còn không phải bị người một chân đá văng ra.Bà Lãnh vỗ vỗ mu bàn tay Bạch Thanh Thanh, trên mặt hiện lên chút vừa lòng, gia thế Bạch Thanh Thanh chẳng ra gì người lại thật ra không tồi, miệng rất ngọt, khá hơn tiểu nha đầu Ngô gia kia nhiều.Ngô Tuyết Lan đột ngột xuất hiện, tiếng giày cao gót rõ ràng thu hút lực chú ý của hai người.“Thật là một bộ mẹ chồng nàng dâu tình thâm tiết mục hay nha! Lãnh bá mẫu, cháu có phải nên thoái vị nhường tài cho con dâu tốt của bà hay không đây?” Ngô Tuyết Lan cười hì hì, không hề có ý tức giận, nhưng trào phúng trong mắt lại không lừa được người khác.Bà Lãnh hoảng loạn một chút, ngay sau đó khôi phục bình thường, Ngô Tuyết Lan dù thế nào cũng là vãn bối, dáng vẻ cô ta bám lấy con trai nhà mình trong ký ức vẫn còn mới đây, thách cô ta cũng không dám làm gì mình.“Tuyết Lan con nói gì vậy? Thanh Thanh là bạn học của A Phong, bác chỉ mang con bé đến xem thôi, nào có như con nghĩ. Nếu con thật sự nghĩ như vậy A Phong sẽ không vui đâu.”Chỉ cần nhắc tới con trai nhà mình, Ngô Tuyết Lan mỗi lần đều sẽ ngoan ngoãn thỏa hiệp, Lãnh mẫu rất có tự tin.“Lãnh Phong cũng đã mang theo tiểu tam ngênh ngang vào nhà, tôi còn quan tâm anh ta có cao hứng hay không làm cái gì? Tóm lại là tôi không cao hứng.” Ngô Tuyết Lan cười đến trào phúng, chẳng lẽ Lãnh mẫu liền muốn một sự nhịn chín sự lành như vậy sao? Nào có dễ dàng như vậy?Chẳng lẽ chỉ mới đính hôn chưa kết hôn thì có thể ở bên ngoài sớm ba chiều bốn ăn chơi đàng điếm sao? Bọn họ chính là vị hôn phu vị hôn thê danh chính ngôn thuận, Lãnh Phong thất tín bội nghĩa trước lại muốn bảo cô nén giận, trên đời nào có đạo lý như vậy?Ngụ ý này Ngô Tuyết Lan cô chính là nuốt không trôi, cô không vui những người khác cũng đừng nghĩ vui vẻ.“Tuyết…… Ngô tiểu thư, sao cậu có thể nói như vậy chứ? Tớ và A Phong là thật lòng yêu nhau.” Bạch Thanh Thanh thấy Lãnh mẫu không địch lại, hồng hốc mắt lên án.Danh tiếng bên ngoài của Lãnh gia cùng Ngô gia vốn là khiến người chú ý, lúc Lãnh mẫu tới liền có không ít người chú ý bà, bây lại ầm ĩ khiến không ít người đều vây xem náo nhiệt.Ngô Tuyết Lan cũng không sợ người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, việc này dù là nói thủng trời đi nữa cũng là Ngô Tuyết Lan cô chiếm lý, cô còn có thể sợ sao?“Thật lòng yêu nhau?” Ngô Tuyết Lan cười nhạo một tiếng, lòng tràn đầy trào phúng chỉ hóa thành một tiếng cười châm chọc.“Cô nói các người thật lòng yêu nhau, chẳng lẽ Ngô Tuyết Lan tôi đối với Lãnh Phong là lạnh nhạt hờ hững sao? Trên đời nói cho cùng phải chú ý thứ tự trước sau chứ! Các người có phải thật lòng yêu nhau hay không tôi mặc kệ, tôi chỉ biết lúc các người đang thật lòng yêu nhau tình ý miên man, Ngô Tuyết Lan tôi mới là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của Lãnh Phong.”Lòng tràn đầy oán hận hóa thành tiếng trào phúng, Ngô Tuyết Lan nói tiếp: “Lãnh Phong anh ta nếu là không thích tôi có thể nói thẳng, hà tất nhục nhã tôi như vậy? Anh ta nếu quang minh chính đại từ hôn với tôi, rồi cùng cô song túc song tê, tôi không lời nào để nói, chỉ có thể nói một câu đã đánh cuộc thì phải chịu thua có duyên không phận, tôi kính anh ta là một người đàn ông.”“Còn các người thì sao? Dưới tình huống hôn ước còn chưa hủy bỏ đã câu kết làm bậy, coi tôi không ra gì, này không phải cầm đao đâm vào tâm tôi sao? Thật lòng yêu nhau liền có thể thương tổn người khác sao? Vậy thật lòng của các ngươi thật đúng là rẻ mạt nha! Thứ cho tôi không dám gật bừa.”Âm thanh lên án như sấm bên tai, ánh mắt mọi người nhìn Lãnh mẫu hai người cũng thay đổi, hoặc khinh thường hoặc