Tiểu muội bưng hộp đồ ăn vào, Ngu Đại vẫy tay.
“Nếm thử đồ ăn ngon của nước Đại Vạn đi, lúc trước nhất định ngươi chưa được thử qua.
”Ngu Đại tự mình mở nắp hộp đồ ăn ra, cười nói: “Đừng nhìn bổn cung như vậy, bổn cung chỉ là muốn lấy lòng ngươi, muốn nhiệm vụ càng được tiến hành thuận lợi thôi.
”“…”Vệ Mân thu hồi tầm mắt đánh giá nàng, nhìn về phía điểm tâm.
Danh sách điểm tâm trong cung khác không có đầy đủ như cung Lạc Hoàng, bởi vì có mấy sư phó làm điểm tâm là do Chiêu Thánh Đế mời riêng từ ngoài hoàng cung để làm cho Ngu Đại.
Ngu Đại thích ăn đồ ngọt.
“Thử ăn đi.
”Ngu Đại tự mình cầm một khối bánh đậu xanh trước.
“…”Vệ Mân im lặng một lát, cũng vươn tay.
Sau một nén nhang.
Tiểu muội nhìn Vệ Mân ngã lên trên bàn, hết sức khó hiểu.
“Nương nương, tại sao người cứu hắn ta rồi bây giờ muốn giết hắn ta?”Trên đường trở về tiểu muội đã phái người đi thông báo với Chiêu Thánh Đế.
Ngu Đại khá thích ăn đồ ngọt, nhưng ăn xong bữa tối hiếm khi có ý nghĩ muốn ăn điểm tâm.
Gần đây không muốn ăn lắm, ngay cả bánh đậu xanh cũng chỉ ăn được mấy miếng, những thứ khác đều không ăn.
Tiểu muội ý thức được nương nương có ý khác, cho nên bỏ thuốc vào trong điểm tâm.
Ngu Đại đứng dậy sửa sửa quần áo của mình, nàng cong môi cười cười.
“Bởi vì… Giết hắn ta như vậy, mới gọi là thú vị.
”***Chiêu Thánh Đế nói người kéo Vệ Mân đến địa lao để nghiêm hình khảo vấn.
Sắc mặt hắn hơi trầm xuống.
“Quý Phi đúng thật là thật to gan.
”Nhìn chằm chằm nhân nhi đang ngồi ở mép giường một lát, Chiêu Thánh Đế bước đi qua, lạnh lùng nói: “Hiện giờ chuyện gì cũng dám làm, sau này có phải quả nhân còn phải đề phòng Quý Phi bỏ thuốc hay không?”Chiêu Thánh Đế nhận được đến tin tức chạy đến ngay lập tức.
Ở trong lòng hắn, Ngu Đại vốn là một trân bảo mỹ lệ mà yếu ớt, thoáng va chạm sẽ để lại dấu vết không thể xóa nhòa… Nhưng hắn sai rồi.
Tâm kế của Quý Phi rất sâu.
“… Lời bệ hạ nói có ý gì nha.
”Ngu Đại vô tội nhìn Chiêu Thánh Đế trong chốc lát, dựa cơ thể mềm mại vào hắn.
Chiêu Thánh Đế vốn định đẩy nàng